(19) Đồng ý
Edit: icedcoffee0011
Triệu di nương khóc lóc nỉ non không ngừng,
– Nếu không phải còn có cô nãi nãi, thiếp cũng không biết nên đi tìm ai. Lão gia cho dù không phải nhưng ngài ấy thật thương yêu cô nãi nãi, ngày ấy vào tù, trong phủ trời sập đất lún, thiếp cũng không thể dùng vốn riêng của lão gia.
Nàng móc ra mười mấy tấm ngân phiếu đưa cho Mạnh Hinh, hồng con mắt nói:
– Một phân cũng không thiếu, lão gia xảy ra chuyện, thiếp tất nhiên là theo lão gia, ngân phiếu để lại cho cô nãi nãi phòng thân, nếu không dùng ngân phiếu khơi thông cũng...
– Khơi thông? Khơi thông như thế nào? Người a mã chọc đến là Trang thân vương, dùng toàn bộ gia sản cũng không sánh bằng một cọng lông tơ của hắn.
– Ô...ô...thiếp vô dụng...
Mạnh Hinh rốt cuộc minh bạch cảm thụ của Dận Chân ngày đó, chỉ khác Triệu di nương mới là thị thiếp chân chính nhu nhược, ngân phiếu còn có nhiệt độ cơ thể nàng, Mạnh Hinh nói:
– Ngươi đừng khóc nữa, ngươi đã hỏi thăm phủ Trang thân vương chưa?
Triệu di nương lắc đầu,
– Thiếp không biết.
– Vậy ngươi có tìm đến chỗ đường bá phụ không?
– Thiếp không đi.
– Ngươi đi thăm a mã ta chưa?
– Thiếp vào không được.
Mạnh Hinh không khỏi nắm chặt ngân phiếu,
– Tóm lại chỉ có thể tìm đến phủ tứ gia đúng không?
Mạnh Hinh không phải không muốn giúp Thiện Bảo, nhưng cô – một thị thiếp phụ thuộc sống nhờ có thể làm cái gì? Không có tứ phúc tấn chấp thuận, Dận Chân có hồi phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-lam-nu-phu-phao-hoi/873010/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.