(3) Bất lực
Edit: icedcoffee0011
Ô Nhã khanh khách thống khổ cắn môi, không tán đồng, lắc đầu,
- Ma ma...
- Hiện không phải là lúc mềm lòng, nô tỳ cũng là suy nghĩ cho nàng, Phù Dung hầu hạ tứ gia, thả ra vạn nhất có chuyện gì, thất lạc huyết mạch hoàng gia, tội này ai cũng không gánh nổi.
Ô Nhã thị phảng phất như bị đả kích, từ bi nhìn Mạnh Hinh,
- Sẽ không trùng hợp như vậy chứ, tứ gia chỉ sủng hạnh nàng một lần, sẽ không.
Ma ma khinh thường nhìn Mạnh Hinh một cái,
- Chỉ sợ có người đầu óc nông cạn, lại chịu không nổi tịch mịch, bị người dụng tâm kín đáo sai xử, cô phụ tấm lòng của chủ tử ngài, tóm lại nàng đối với chủ tử chính là một phiền phức, hiện giờ không giống trước kia, càng phải cẩn thận, chủ tử cũng nên nghĩ cho tứ gia, chưa nói thất lạc huyết mạch hoàng thất, đứa bé bò ra từ bụng Phù Dung, thân thế như vậy... tứ gia làm sao có thể nhận nó?
- Ta đi nghỉ một lát, thuốc, cho uống đi...
- Chủ tử, ngài tâm địa từ bi, nhất định sẽ được hồi báo.
Ô Nhã thị lại nhìn Phù Dung một lần,
- Cho nàng thêm một tờ ngân phiếu, để nàng điều dưỡng thân mình.
- Tuân mệnh.
Ma ma vui vẻ đáp ứng, Mạnh Hinh đương nhiên cũng nghe rõ cuộc đối thoại của bọn họ, nghe bước chân Ô Nhã thị đi xa dần, ngẩng đầu nhìn ma ma gương mặt trào phúng, Mạnh Hinh tự giác đến bên bàn, bưng chén thuốc lên.
Mạnh Hinh cũng không phản đối chuyện này, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-lam-nu-phu-phao-hoi/872994/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.