(2) Giữ mạng
Edit: icedcoffee0011
Xem màn hài kịch nhân gian kia cả một đêm, Mạnh Hinh tỉnh dậy cũng chẳng thể tốt lên bao nhiêu, dấu vết bầm tím trên người có chút ghê rợn, nhưng đau thì cũng phải đứng dậy, cô còn phải đi cầu xin Ô Nhã khanh khách tha thứ, giữ được tính mạng trước rồi lại nói.
Căn phòng bốn giường đơn hiện tại vẫn chỉ có một mình Mạnh Hinh, xem ra tỳ nữ cùng phòng không hề trở về ngày hôm qua, không biết là do không muốn đến gần sao chổi như Mạnh Hinh, hay là vì lý do nào khác.
Mạnh Hinh thà nghĩ là các nàng ở lại hầu hạ Ô Nhã khanh khách, như vậy cũng có nghĩa là tứ gia lại cùng nàng lăn giường, khả năng cô thoát chết cũng sẽ lớn hơn nhiều.
Dùng nước lạnh rửa mặt, lại lấy gương cầm tay soi, Mạnh Hinh vốn muốn làm bản thân mình thêm thê thảm một chút, nhưng nhìn gương mặt trong gương, đôi mắt sưng vù, con ngươi đầy tơ máu, mặt trắng bệch như tờ giấy, đầu tóc rối tung, cô thầm nghĩ, ban đêm ra cửa không khỏi bị coi là nữ quỷ.
Mạnh Hinh cười thầm, cũng không phải vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng thìa bạc. Cuộc sống vất vả khổ sở nhiều năm khiến Mạnh Hinh hiểu rõ, trong tình huống tệ đến mức nào cũng phải giữ được bình tĩnh, bình tĩnh mới có thể nghĩ cách giải quyết.
Mộng Hinh lớn lên không tồi, là một tiểu giai nhân thanh tú xinh đẹp, bằng không tứ gia cũng không sủng hạnh nàng. Một nha hoàn tướng mạo không tồi, lại biết chữ, đối với chủ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-lam-nu-phu-phao-hoi/872993/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.