Dận Đề lo lắng, tự mình cưỡi ngựa đưa Dận Tộ về phủ.
Bọn họ vừa đến Lâm phủ Dận Chân cũng đã tới, còn bảo Tô Bồi Thịnh giúp đỡ an bày đại phu, bố trí người bị thương, xử lý hậu sự của người chết… bản thân lại cùng Dận Đề ngồi uống trà trong vườn hoa nhỏ. Về phần Dận Tộ, đã đi tắm rửa thay y phục.
Thói quen vệ sinh y có được từ lúc ở hiện đại đến cổ đại rồi lại giống như một loại khiết phích, thậm chí trong miệng một ít người ở hậu cung còn biến thành —— “Vào lúc Lục a ca lên năm đã bị máu và não của ma ma cận thân bắn lên người, vậy nên y vẫn luôn cảm thấy cơ thể không sạch sẽ, mỗi ngày đều phải tắm rửa…”
Những người nghe qua tất nhiên đều phải đáp lại một tiếng ‘Đáng thương’ cảm thán hóa ra có xuất thân Hoàng gia cũng không dễ dàng gì.
Dận Tộ tắm rửa xong ra ngoài, thấy trong vườn hoa nhỏ chỉ còn một mình Dận Chân, hỏi: “Đại ca đâu?”
“Tiến cung rồi.”
Dận Tộ gật đầu, xảy ra chuyện lớn như vậy mà, Khang Hy không hỏi mới lạ.
Dận Chân đẩy một chén nước đen kịt tới, nói: “Uống thuốc.”
Dận Tộ nhìn chén thuốc sềnh sệch đen đặc kia, tóc gáy đều dựng cả lên: “Ta lại không bệnh, uống thuốc gì chứ?”
Dận Chân thản nhiên nói: “Chính là bởi vì không bệnh mới phải uống thuốc.”
Dận Tộ nhíu mày: “Thuốc cải biến mạch tượng?”
Dận Chân khẽ vuốt càm.
Dận Tộ bất đắc dĩ, nắm mũi uống cạn, sau đó lại rót một ngụm lớn nước ấm, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-chi-dan-to-dai-thanh-de-nhat-hoan-kho/764059/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.