Quả nhiên, món ăn của Dận Tộ còn chưa kịp dọn lên đám người đánh nhau kia cũng đã trở về, ai cũng không để chuyện này trong lòng, kéo thêm mấy cái ghế vô cùng cao hứng ăn lẩu cay, sau đó về nhà tắm rửa ngủ ngon.
Ngày hôm sau, luyện quyền luyện khí đọc sách viết chữ vẽ tranh lăn lộn một hồi cũng qua nửa ngày, ăn cơm trưa xong tiếp tục đi nghe hát.
Vượng Tài trực tiếp dẫn Dận Tộ đi căn phòng hôm qua, trên mặt còn đắc ý dào dạt: “… Nô tài trực tiếp bao một năm, nếu đến lúc đó gia còn chưa chán, nô tài liền… liền… liền… liền…”
Dận Tộ đem Vượng Tài đã trả về trạng thái băng nhão kéo qua một bên, liền nhìn thấy cái nhã gian Vượng Tài đã bao một năm kia đang mở rộng, đầy đất đều là vỏ và hạt hoa quả, xương gà bị gặm sạch, còn có một công tử ca quần áo hoa lệ, giày cũng không thèm cởi đã leo lên nhuyễn tháp của y nằm bò.
Dận Tộ còn chưa kịp phản ứng, bầu gánh đã vội vàng chạy tới hướng về phía Dận Tộ cười làm lành: “nhầm rồi nhầm rồi! Vị gia này, là hôm qua tiểu nhân hiểu lầm rồi! Nhã gian ngài bao ở bên kia, so với bên này còn rộng thoáng hơn, cảnh trí cũng tốt, cách sân khấu lại gần… Tiểu nhân cũng đã theo phân phó chuẩn bị nhuyễn tháp, tất cả đều là mới tinh…”
“Sai cái gì mà sai chứ!” Một thanh âm cố ý đến có chút âm dương quái khí vang lên, vài người lắc lư đi ra khỏi nhã gian kia, trang phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuyen-chi-dan-to-dai-thanh-de-nhat-hoan-kho/764058/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.