"Nếu mấy người không nhẫn tâm đối xử máu lạnh với tôi, nếu mấy người không dồn tôi vào đường cùng, Ngô Hạn tôi sẽ trở thành người tâm địa độc ác như thế này sao, tôi sẽ trở thành kẻ tranh đoạt như vậy sao!" Ngô Hạn hét rống, hai mắt đỏ ngầu con ngươi ngập tràn sương mù, lệ đọng trên mi, hơi thở dồn dập hung hăng chỉ tay vào mặt Ngô Tần rồi nhìn sang Ngô lão gia giọng điệu trách cứ: "Thứ tụi nó muốn có, cho dù là sao trên trời ông cũng sẽ leo lên mà hái xuống. Còn thứ mà Ngô Hạn này muốn, ông liền mặt dày mày dạn đe doạ sẽ đuổi tôi ra khỏi nhà, ông công bằng lắm sao, tốt đẹp như vậy sao"
"Nếu mày nói như vậy thì dỏng tai cao lên mà nghe, mày đua đòi tập tành đầu tư chứng khoán, vậy tao hỏi mày mày biết đầu tư chứng khoán là cái gì chưa, mày có từng nhún tay vào việc kinh doanh chưa. Hay là mấy chục năm qua thứ mày tiếp xúc nhiều nhất là cờ bạc, mang danh nghĩa Ngô gia ra để đánh bạc, để rút tiền, tiền mày nợ Ngô gia đã phải còng lưng ra trả. Một đứa ăn chơi hoang phí, giờ lại mở miệng đua đòi kinh doanh trong khi bản thân chẳng chút kinh nghiệm nào, tao nói mày đầu rỗng thì có gì sai? Cho mày đầu tư cái gì đó thì chính là thứ làm mất mặt Ngô gia thêm thôi!" Ngô lão gia tức giận đến mức giơ gậy muốn đánh Ngô Hạn, cũng may là Ngô Hạn tránh kịp nếu không sợ rằng xương lại phải đi nối lại.
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/589064/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.