"Ba mẹ, sao ông nội và các bác các cô lại ghét gia đình của mình thế ạ" Ngô Vân - con gái út của Ngô Hạn vừa thắc mắc lại hỏi sau một màn đối đầu kịch liệt ban nãy làm cho cô nhóc phải lên tiếng hỏi rõ, bản thân đã 22 tuổi cảm thấy nhất định bản thân phải hiểu rõ chuyện của gia tộc một chút, dù sao mình cũng là thành viên, một phần không thể thiếu của Ngô gia việc lớn nhỏ gì cũng phải biết dù chỉ một chút nhỏ. Ngô Tang con trai cả mặt hầm hầm chẳng có nét cười vui vẻ nào trên mặt, hai tay khoanh tròn trước ngực như một người lớn, thay ba mẹ trả lời cho câu hỏi đầy tò mò của em gái: "Vì gia đình chúng ta giỏi hơn họ, nên chúng ta bị ghét là điều đương nhiên" ánh mắt sắc bén của cậu ta đã chứng kiến cũng như xem rõ thái độ của từng thành viên trong Ngô gia, trong lòng cảm thấy rất khó chịu với thái độ của mọi người. Là con của ba mẹ, cậu ta nhất định phải bênh vực bảo vệ gia đình của mình.
Ngô Hạn không cảm kích con mình, nghe con cứ lải nhải bên tai chuyện vừa rồi làm ông ta tức điên lên, tháo quát một tiếng căm phẫn: "Câm miệng hết đi, tụi bây lo liệu mà nịnh hót ông già đó, nếu được lòng thì may thay tụi bây còn có nhà có tiền tiêu xài, còn không thì chuẩn bị cuốn gói cút đi. Nhiệm vụ của tụi bây chỉ có nhiêu đó, nếu không làm xong của cải chất cao như núi sẽ thuộc về hai chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/589019/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.