Lưu Hạo Băng thần sắc như muốn giết người, lực đạo trên tay càng ngày càng mạnh, vừa đánh vừa chửi thề: "ĐM! Chúng mày là cái thá gì mà dám đụng vào Tiểu Viên của tao. Tụi mày có biết rằng Tiểu Viên là bảo bối là ngọc bội của Lưu gia hay không mà dám đụng vào em ấy. Tụi mày có mắt như mù phải không. Dám đánh Tiểu Viên, hôm nay tao cho tụi mày nếm thử gấp 100 lần những gì đã làm với Tiểu Viên"
Mỗi câu nói là mỗi vết roi quật xuống tới tấp khiến cho bọn họ ngày càng đau đớn đến điên loạn. Cả người quằn quại lăn lộn trên nền đất, máu của họ chảy ra càng nhiều làm ướt một mảng lớn nền đất lạnh lẽo.
Anh bất giác cau mày, Anh ghét nhất là ồn ào. Liền hắng giọng, tên mặt nạ đen tiến đến giật lấy dây thừng trên tay Lưu Hạo Băng đồng thời đẩy cậu ta sang một bên, hành động dứt khoát giống như chẳng kiêng kỵ Lưu Hạo Băng là ai, thế lực gia phong như thế nào. Đúng vậy, bước chân vào Thiên Mảnh làm gì có ai hơn Ngao Trạch Vũ, lời nói, quy định ở đây chỉ tuân thủ theo chớ làm trái, tất cả mọi người trong Thiên Mảnh chỉ nghe duy nhất một mình Anh, còn lại những người khác cho dù địa vị cao cách mấy ngoài xã hội vào Thiên Mảnh cũng chỉ là một người thường không quyền cấp.
Lưu Hạo Băng không kiềm được sự phẫn nộ liền trừng mắt nhìn tên mặt nạ đen rồi quay sang nhìn Anh giọng nói lạnh lùng kèm theo sự chế giễu nghi ngờ: "Sao? Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/588978/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.