Nhìn vẻ mặt hy vọng rồi lại bị đáp án lừa người đẩy lùi xuống vực sâu thăm thẳm, gương mặt phủ một vẻ buồn bi ai của cô đã làm cho vợ chồng Thượng Minh Lữ phải nhói ở tim.
Tối hôm đó!
Thiên Mảnh nhộn nhịp một phen, không khí bên ngoài hết sức lạnh lẽo nhưng bên trong lại là những tiếng roi hạ xuống hết sức man rợ khát máu.
Tại một căn nhà lao ẩm ướt, bốn bức tường không nhìn rõ rằng treo thứ công cụ đáng sợ gì, chỉ biết đó là những thứ làm con người ta đau đớn đến sống không được chết cũng không xong, tiếng thở dồn dập rồi lại tiếng khóc thảm thiết vang lên dội lại ong ong cả đầu mà tê dại. Xung quanh bao trùm một màu tối chỉ có ở giữa là le lói một ánh sáng mập mờ, tia sáng ấy giống như nguồn sống duy nhất của bọn người đang run rẩy quỳ gối mặt mày bầm dập ở giữa.
Chỉ biết 7 cô gái đang run rẩy kịch liệt không ngừng run không ngừng lo sợ. Họ cố gắng để bản thân không vì sợ hãi mà phát điên. Cả 7 người đều bị trói tay lẫn cả chân, cả người chật vật ngồi đó như đang chờ chết. Không! Họ không muốn chết, họ chỉ là những cô gái 17-18 tuổi, tuổi xuân xanh đang nở rộ, họ không muốn chết ở nơi quỷ quái này. Thập phần là không!
Nhưng...
Mạng sống 7 người không nằm ở trong tay ai mà là nằm ở 4 người đàn ông máu lạnh cao cao tại thượng ngồi bình thản vắt chân như đang xem kịch hay ở trên chiếc ghế xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/588977/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.