Bệnh viện!
Thượng Khiết My nằm trên gường bệnh, dùng quyển sổ trên tay nắn nót viết.
Cầm quyển sổ trên tay đưa về phía Anh.
"Anh đi về đi, anh chưa ăn gì cả, ở đây có ba mẹ và chị Tiểu Nhã chăm sóc em rồi"
Gương mặt của Anh chần chừ. Ánh mắt thăng trầm nhìn cô, lo lắng không muốn đi.
Thượng Minh Lữ nhìn gương mặt không đành lòng đi của Anh, ông cũng hiểu được ý định của cậu nhóc này.
Haizzz ông từng theo đuổi Ngô Tuyết, nên ông cũng hiểu được ánh mắt và sự quan tâm đặc biệt của Ngao Trạch Vũ dành cho con gái của mình.
Bước đến trước mặt Anh, nhẹ nhàng nói:
"Cậu Ngao à, hay cậu về đi, ở đây có tôi lo cho Tiểu Khiết rồi, cậu yên tâm nha"
Ngao Trạch Vũ có hơi cau mày, Anh sợ sẽ có người đến tìm Cô như lúc vừa rồi. Sợ Cô sẽ phải chịu tổn thương....
Thấy ánh mắt ngập tràn lo lắng của Anh, Cô biết Anh đang lo chuyện gì, 1 lần nữa cúi đầu tay nhỏ viết viết.
"Anh đừng lo, sẽ không ai đến nữa"
Anh nhìn dòng chữ in trên mặt giấy, vừa lo lại vừa sầu não.
Haizzz nha đầu ngốc này! Tưởng ai cũng dễ dàng tha cho mình ư?
Thật là....
Thở dài 1 hơi: "Được rồi. Anh về. Mai Anh lại đến thăm em"
Cô vui mừng gật đầu. Mắt sáng như đèn pha cong cong mắt cười nhưng vừa động đậy khoé môi bên mặt lại nhói lên nên Cô đành mím nhẹ môi.
Trước khi đi Anh còn căn dặn Cô.
"Em nhớ có việc gì phải báo cho Anh liền..."
Đang nói thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-voi-va-ta-da-cuong-nhiet/588924/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.