Edit: Ốc sên lười biếng
- --------------------------------------------
Trên đường vẫn nhộn nhịp xe cộ qua lại, sắc trời dần tối đen, Phó Tinh Huy không quay lại 《 Quán trọ Đông Li 》vào giờ ăn tối.
Ở vùng ngoại thành không có nhiều hàng quán cho lắm, nên mấy món điểm tâm Quảng Đông mà Kỷ Lãng có lòng dùng hộp giữ nhiệt mang về quán trọ nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ mọi người.
(*Điểm tâm Quảng Đông)
So với cơm hộp ngày hôm qua, bữa tối hôm nay có vẻ phong phú hơn rất nhiều. Đôi mắt Cao Nguyễn sáng lên: "Thế mà có cả điểm tâm ăn nữa à. Trong số các cô cậu ai biết pha trà, chị mới thấy trong quán trọ của chúng ta có dụng cụ pha trà."
"Em từng học qua kỹ thuật pha trà hồi quay phim, nhưng chỉ học sương sương thôi ạ." Lộ Sóc tiếp lời.
Kỷ Lãng cười cười, lấy từ trong hộp giữ nhiệt ra một bình trà: "Em nhờ ông chủ tiệm pha cho một ít rồi đây."
Cao Nguyễn rõ ràng có chút thất vọng vì không được uống trà mới pha, Kỷ Lãng an ủi nói: "Thật ra thì hương vị đều giống nhau mà."
Cao Nguyễn nhận lấy tách trà trong tay hắn, thoả hiệp: "Thôi thì cũng được."
Ăn bánh thưởng trà, thoải mái lại yên bình, các khách mời vừa thưởng trà vừa thảo luận về những hoạt động sắp tới được sắp xếp.
"Em nghe nói đồng đội là ngẫu nhiên, nhiệm vụ cũng thế." Lộ Sóc nói.
"Đúng vậy, trước mấy mùa trước đều như vậy." Rõ ràng Cố Diệc Du đã nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tro-lai-cp-toi-ship-real-roi/3505477/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.