Trong lúc một số bạn đang ngủ nghĩ thì các thầy cô đã tập hợp lại để đàn, hát các kiểu cũng coi như thư giãn sau những thờ gian giảng dạy mệt mỏi. Bầu trời đã trong xanh, tiếng chim ríu rít hót vang hòa vào giai điệu nhẹ nhàng mà thầy coi đang ngân nga.
Trời cũng đã chiều tà, mọi người rủ nhau từng top một đi thay đồ chuẩn bị đi sở thú tham quan rồi đi công viên tối luôn. Hàn Dân Khê cũng đã chơi game được mấy trận. Tiểu Vy thì ngủ ngon lành kế bên, cày phim rồi ngủ lúc nào cũng chẳng biết. Còn hai người kia thì đi thay đồ rồi. Hàn Dân Khê đánh vào vai Tiểu Vy kêu cô dậy. Lần này không ngủ say như mọi ngày nữa mà cô dậy ngay vì nhớ là chiều nay được đi chơi. Tiểu Vy và Hàn Dân Khê lấy đồ đi thay một lượt. Khoảng mười lăm phút sau, Hàn Dân Khê đã tắm rửa thay đồ xong hết rồi đứng ở ngoài mấy phút cũng chưa thấy Tiểu Vy đâu. Ở ngoài cũng đã vắng người, số còn lại đã đi về lều chuẩn bị đồ đạc cần thiết rồi. Hàng Dân Khê thấy lạ đành phải gõ cửa hỏi thăm: "Nè, cậu chết trong đó hay gì mà lâu dữ vậy?"
Tiểu Vy nói nhỏ: "Có ai ở ngoài đó nữa không?"
"Còn mấy cậu bạn ở lớp kế."
"Hả, không còn bạn nữ nào?"
"Ừ, người ta đi chuẩn bị hết rồi, nào là son phấn các kiểu, còn cậu vẫn ở trong đó đấy thôi."
"Tớ.. tớ.. quên mang cái đó rồi."
"Cái đó?"
"Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-to-va-cau-phuong-thuy/2876544/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.