Tô Huyền là một người không nhẫn nại sao?
Hiển nhiên không phải.
Hứa Viên ra khỏi phòng bệnh, cách đó không xa, nhìn thấy Tô Huyền đang đợi cô, trên mặt ngay cả chút không nhẫn nại cũng không có.
Ngoại trừ anh, còn có mẹ Lâm Thâm, cùng với Trình Nghiên Nghiên và một người phụ nữ trung niên ăn vận xinh đẹp.
Bước chân Hứa Viên hơi khựng lại, rồi vẫn đi qua như không có chuyện gì.
Lúc cô đến, Tô Huyền tự nhiên vươn tay nắm tay cô, dịu dàng hỏi, “Có thể đi được rồi chứ?”
Hứa Viên gật đầu, không có tâm tình chào hỏi Trình Nghiên Nghiên, cũng đoán ra được người phụ nữ trung niên đó hẳn là mẹ của Trình Nghiên Nghiên.
Gặp họ ở đây, cũng không có gì lạ.
Dù sao thì nhà Lâm Thâm và nhà Trình Nghiên Nghiên cũng có quan hệ thân thiết không bình thường.
Tô Huyền thấy cô gật đầu, cười nói với mẹ Lâm Thâm, “Cô ơi, bọn cháu đi đây, hôm khác lại đến thăm Lâm tổng.”
Mẹ Lâm Thâm nhìn Hứa Viên một, cười gật đầu, “Đi đường cẩn thận nhé.”
Tô Huyền cười mỉm, lại nói với người phụ nữ trung niên ăn vận xinh đẹp kia, “Trình phu nhân, tạm biệt.”
“Tạm biệt tạm biệt, cậu Tô đi thong thả.” Người phụ nữ trung niên đó vội nói.
Tô Huyền dắt Hứa Viên xoay người, ra khỏi bệnh viện.
Hứa Viên cảm thấy sau lưng có hai ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô, cô cũng không bận tâm, ngược lại tay nắm tay Tô Huyền không khỏi chặt hơn.
Xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tao-am/2166453/quyen-2-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.