Sau khi ăn cơm xong, Hứa Viên nhìn ra ngoài cửa sổ, nghĩ không biết đám phóng viên ở bên ngoài đã đi chưa.
Tô Huyền như hiểu được suy nghĩ của cô, cười nói, “Em mau đi thay một bộ đồ xinh đẹp đi, trang điểm một chút nữa.”
“Không thay đồ không trang điểm thì không thể ra ngoài hay sao?” Hứa Viên ngoảnh đầu lại.
“Cũng không phải, dù sao thì dáng vẻ em bò ra khỏi bệnh viện có khó coi hơn nữa cũng đã bị giới truyền thông nhìn thấy rồi, bây giờ có xấu nữa cũng sẽ không xấu đến đâu cả, nhưng dẫu sao thì hôm nay cũng là đi thăm bệnh nhân, vẫn nên trang điểm cho có khí sắc một chút, tránh cho bệnh nhân thấy thì tâm tình không tốt.” Tô Huyền cười nói.
Hứa Viên trừng mắt nhìn anh, xoay người lên tầng.
Tô Huyền đi ra gara, lấy ra một đống túi từ cốp sau, vẫy tay gọi dì giúp việc đến, cười nhờ dì mang mấy thứ này lên tầng cho Hứa Viên.
Dì giúp việc cười nhận lấy, ôm túi lên tầng. Hứa Viên rửa mặt xong thì nhìn thấy dì giúp việc ôm một đống túi vào phòng, đặt cả đống trên giường, chiếm mất nửa cái giường.
Dì giúp việc cười nói, “Cô Viên Viên, đây là cậu chủ bảo tôi mang lên cho cô.”
Hứa Viên kéo bừa qua, bên trong đều đựng trang phục và giày nữ của một vài nhãn hiệu quốc tế, còn đều là size cô mặc vừa, cô im lặng hồi lâu, nghẹn ra một câu, “Đây là học từ trong tiểu thuyết ngôn tình sao? Tổng tài bá đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tao-am/2166446/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.