Hứa Viên đi đến bến xe buýt, quẹt thẻ lên xe, chọn chỗ gần cửa sổ rồi ngồi xuống.
Sắc trời đã tối muộn, ngọn đèn ven đường hoặc sáng hoặc lờ mờ, cũng giống như nội tâm cô lúc này, một nửa bị lớp sương dày che khuất, một nửa được ngọn đèn rực rỡ phía xa xa chiếu rọi chói mắt.
Ngoại trừ tiếng thông báo mỗi khi đến trạm, xe buýt đêm vô cùng yên lặng.
Đi được khoảng ba trạm, tài xế xe buýt nhận một cuộc điện thoại giám sát, bỗng quay đầu lại hỏi: “Có cô gái nào tên Hứa Viên ở trên xe này không?”
Hứa Viên đang mải mê nghĩ ngợi, không nghe thấy tiếng.
“Xin hỏi, có cô gái nào tên Hứa Viên ở trên xe này không?” Tài xế lại hỏi to.
Các hành khách đều nhìn nhau hoặc nhìn trước nhìn sau.
Lúc này Hứa Viên nghe thấy, quay đầu từ phía ngoài cửa sổ lại, nhìn về phía tài xế, hơi do dự mở miệng, “Tôi tên Hứa Viên, xin hỏi có chuyện gì không?”
“Cô là Hứa Viên hả.” Tài xế đó nở nụ cười, “Có người ở bến xe phía trước tìm cô.”
Hứa Viên sửng sốt.
Tài xế quay đầu lại, nói với điện thoại: “Có cô gái tên Hứa Viên, đang ở trên xe này… Được, xuống ngay phía trước là được hử? Được, được, tôi biết cô ấy…”
Hứa Viên nhíu mày.
Tái xế đó treo máy, cười nói với Hứa Viên: “Cô gái à, xuống xe ngay phía trước nhé, có người ở bến xe phía trước đón cô đấy.”
Hứa Viên thấy lạ, “Xin hỏi là ai tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-tao-am/2166428/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.