"Nắng nóng khó chịu quá chúng mày ạ, tao sắp ngột thở đến nơi đây này. Oi bức thế này mà vẫn phải ngồi túm tụm ôn thi. Ôi cuộc đời!" 
Hoài An – đứa lắm mồm lắm miệng nhất lớp cứ than vãn từ sáng đến chiều, hở ra một chút lại than thở. Mấy đứa xung quanh thấy vậy cũng chỉ biết thở dài. Đối với chúng nó bây giờ, điều quan trọng nhất chỉ có ba từ học, học và học. Ngót một tháng nữa, kì thi tuyển sinh vào 10 sẽ diễn ra. Cuộc thi ấy quyết định sự sống còn của lũ học sinh trong kì nghỉ hè năm nay và cả sự yêu thương mà bố mẹ dành cho chúng. 
Mấy chiếc quạt trần của lớp học hôm nay lại chẳng phát huy tác dụng, cứ phát ra âm thanh cót két rùng rợn giữa bầu không khí tĩnh mịch đến lạ. Ai nấy cũng đều cúi mặt vào quyển vở tìm cách giải bài toán cô giáo vừa giao. Như sợ lũ học sinh không chú tâm vào bài, thỉnh thoảng, cô quát một tiếng thật lớn: 
"Tập trung làm bài, đây là bài toán đơn giản nhất. Nếu không làm được thì các cô các cậu đừng nghĩ đến việc đỗ vào cấp ba. 10 phút nữa, tôi sẽ gọi người bất kì." 
Nghe thấy vậy, mặt đứa nào cũng tái mét, cả đám không dám cựa quậy. Mấy đứa học sinh yếu cố gắng tìm sự trợ giúp xung quanh, nhưng nào có được. Tất cả đều thu gọn vào tầm mắt của cô giáo, chỉ cần một tiếng động nhỏ thôi cũng bị nhắc nhở. Ấy vậy mà Hiền vẫn tha thiết cầu cứu sự viện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ruc-ro-nhung-lo-lac-mat-anh/2907494/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.