"Hiền ơi, dậy đi nào, còn không nhanh là trễ giờ đó nhé. Lúc đấy đừng trách mẹ."
Tiếng gọi của mẹ vọng lên từ dưới nhà. Hiền lăn lộn quanh giường để lấy lại sự tỉnh táo. Nào ngờ, cô lại ngủ quên thêm mười phút nữa. Người mẹ bận rộn tối tăm mặt mũi với bếp núc những tưởng cô con gái đang chuẩn bị đồ đạc, nhưng lại không hề hay biết thật ra con bé vẫn nằm ì ạch trên giường. Nhận ra sự khác lạ, mẹ bực bội đi thẳng lên phòng Hiền.
Nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, bà không khỏi tức giận.
"Ôi trời ơi! Dậy mau, dậy mau, con bé lười này. Sắp thi đến nơi rồi! Thế này thì làm sao đỗ cấp ba hả trời. Hôm nay đi chụp ảnh kỉ yếu đấy nhá!"
"Vâng ạ! Con dậy ngay đây. Tối qua con thức đến hai giờ làm toán đó mẹ. Con không chỉ đỗ cấp ba đâu nhé, còn thi đỗ vào Chuyên cơ!"
Hiền đáp lại mẹ với giọng uể oải. Dứt lời, cô bật phắt dậy rồi vò đầu bứt tai, còn tự đánh vào mặt để bản thân tỉnh táo. Cô lết người ra khỏi giường. Nhìn mặt mình trong gương, cô rùng mình. Hôm nay là ngày quan trọng với cô, vậy mà hai cục mụn xinh xắn chẳng biết từ lúc nào đã không mời mà đến. Cô than trời kêu đất trong phòng tắm. Bố cô nghe thấy vậy tưởng con gái làm chuyện dại dột, đứng ngoài cửa lo lắng bất an tìm cách an ủi:
"Con gái yêu của bố, đừng suy nghĩ tiêu cực. Không đỗ Chuyên cũng được, đỗ trường thường thôi, bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ruc-ro-nhung-lo-lac-mat-anh/2907492/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.