Minh Đình Nhân ôm vợ mình ngồi xuống sô pha, rót trà, thản nhiên như không, trả lời.
“Chị dâu khi nãy vẫy tay hơi mạnh, con bé tưởng bác chơi đùa với mẹ nó, nên con bé mới chạy đến nắm tay chơi cùng chị dâu một chút thôi mà.
Nó đâu có đấm đá, hay tát bôm bốp đâu, mà anh lại đổ tiếng ác cho con gái em như vậy được.”
Đỗ Bảo Tuyền gật đầu phụ hoạ.
“Em không đồng ý việc bác là người lớn, mà dùng những lời lẽ không hợp chuẩn, chửi mắng con gái em như vậy đâu.
Con gái em chỉ nắm tay vợ anh một chút, anh lại chửi mắng thậm tệ như thế, tay vợ anh nạm ngọc khảm kim cương, không được đụng vào hả.”
Minh Đình Huy hận đến ngứa răng, hít vào mấy hơi mới có thể nói tiếp.
“Các người bắt nạt người quá đáng nó vừa vừa thôi, coi chừng ông trời quả báo đó…”
Minh Hiểu Khê tủm tỉm cười cười, bất ngờ buông tay.
“Bác cả đã nói vậy rồi, cháu cũng không dám chơi với bác dâu nữa đâu…”
Đặng Tuyết Trinh ôm lấy cổ tay kêu lên.
“Đau quá… Đau chết mất…”
Sau một hồi náo loạn, cuối cùng Minh Đình Nhân quyết định.
“Nhà em sẽ không xen vào chuyện của Minh Gia Bách nữa, làm sai thì phải chịu sự trừng phạt.”
Minh Đình Huy nghe em trai nói sẽ không nhúng tay vào chuyện của con trai mình, ông ta vô cùng tức giận, trực tiếp gọi điện thoại cho ông bà cụ ở dưới quê.
“Alo… Chuyện thế nào rồi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595060/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.