Lục Lam Chi dần dần bình ổn lại hơi thở của mình, hai mắt long lanh ánh nước yếu đuối, đáng thương, giọng nói nhẹ nhàng đầy nũng nịu.
“Anh, cô gái khi nãy là…?”
Mấy chữ bạn gái của anh sao, cô ta không thể nào nói ra khỏi miệng.
Đoàn Trường Sinh cũng không cần nghe hết câu hỏi của cô ta, anh đã trả lời.
“Cô ấy là bạn gái của anh.”
Lục Lam Chi hơi cúi đầu, che đi ánh mắt đầy sự tức giận và toan tính, giọng nói đầy yếu ớt và áy náy.
“Có phải khi nãy em đã làm sai khiến chị ấy hiểu lầm anh không?”
Đoàn Trường Sinh thở dài nhìn cô ta, anh đứng lên rót cho cô ta một ly nước.
“Không sao đâu, anh sẽ tìm cô ấy và giải thích rõ ràng. Bạn gái anh là một người hiểu lý lẽ, cô ấy sẽ hiểu thôi…”
“Vâng.”
Đoàn Trường Sinh thấy tình hình của Lục Lam Chi đã ổn, lại nhìn chiếc áo cô ta đang mặc, sắc mặt có chút khó coi, anh đi vào trong nhà lấy ra một chiếc áo mới mình chưa mặc đến đưa ra cho cô ta.
“Em mặc chiếc áo này đi…”
Lục Lam Chi không nhận chiếc áo mới kia, chỉ cười ngọt ngào nói.
“Không sao đâu anh, em mặc áo anh một lát thôi, em không ngại đâu.”
Đoàn Trường Sinh vẫn dúi chiếc áo mới cho cô ta.
“Đây là áo mà bạn gái anh mua cho anh…”
“Hả??? Em… Em không biết… Em lập tức đi thay ngay ạ…”
Lục Lam Chi như bị doạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa/2595037/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.