Rốt cuộc chuyện Di Giai lo lắng đã đến.
Giờ nghỉ trưa, Tần Cảnh dẫn đầu, kéo theo một nhóm nam sinh lớp hai hùng hùng hổ hổ đi vào lớp bảy.
“Thằng chó Lâm Phong đâu, ra đây cho tao!”
Học sinh lớp bảy thấy có biến, vội vội vàng tháo chạy khỏi lớp, một số tò mò thì đứng ngoài cửa hóng chuyện.
Hàn Tuấn và Lục Huy thấy mấy tên này quá láo, còn dám mắng Lâm Phong, vội vàng đứng lên định giáp chiến, thì Lâm Phong đã ngăn lại, ra hiệu cho cả hai bình tĩnh.
Bản thân anh cũng lười nhác ngồi yên tại chỗ, hai cái chân dài gác hẳn lên bàn, ung dung nhàn nhã tựa như không để bọn Tần Cảnh vào mắt.
“Tìm tao có chuyện gì?”
“Còn chuyện gì nữa à, tính sổ chuyện lúc sáng!” Tần Cảnh hống hách đi đến chỗ Lâm Phong đang ngồi.
Di Giai đột nhiên đứng lên, nhanh chân đứng chặn trước mặt Tần Cảnh mặc cho hai cô bạn ra sức lôi kéo bảo cô đừng xen vào.
Nhưng làm sao có thể không xen vào, chuyện này là do cô liên lụy Lâm Phong đấy!
Tần Cảnh và Lâm Phong đều bất ngờ trước hành động của Di Giai.
Tần Cảnh tức tối, lớn giọng nói: “Cố Di Giai, đây là chuyện của bọn tôi, mau tránh ra!”
“Không tránh, tôi cũng không cho phép cậu động đến Lâm Phong, rõ ràng là cậu sai trước, cậu ấy chỉ giúp tôi, vậy mà cậu còn mặt mũi kéo người đến đây gây chuyện? Cậu đừng lấy gia đình mình ra để ngạo mạn, tôi khinh!” Di Giai chẳng những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa-vua-luc-yeu-anh/2916436/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.