Chẳng mấy chốc, đã đến đại hội thể thao của trường.
Đối với người có chỉ số vận động âm như Di Giai và hai cô bạn, thì đại hội thể thao gì đó là một thứ thật xa vời.
Tuy nhiên, các cô cũng rất có hứng thú đi xem và cổ vũ cho lớp mình.
Mà đặc biệt lần này, Lâm Phong cũng tham gia, cho nên Di Giai càng thêm háo hức mong chờ.
Cũng không biết vì sao cô lại có cảm giác như vậy, cô thầm trấn an, hẳn là vì cô tò mò muốn biết tế bào vận động của anh như thế nào mà thôi.
Đúng, chắc chắn là vậy! Không có ý gì khác!
Lớp 12 – 7 của cô đã giành được mấy giải thưởng về chạy nhanh, chạy tiếp sức và bóng rổ.
Vẫn còn hạng mục bóng đá và cầu lông.
Nhưng cũng đã vào chung kết rồi, chỉ còn chờ để xem hạng nhất hay hạng nhì mà thôi.
Buổi sáng này sẽ là thi đấu bóng đá.
Hai lớp vào chung kết là lớp cô và lớp 12 – 4 của tên khốn Tần Cảnh kia.
Đúng thật là oan gia ngõ hẹp!
Di Giai cùng với Hiểu Tâm và Giai Ý, còn có cả cô bạn có chút nhút nhát Hà Nhi ngồi trên khán đài.
Trong lòng Di Giai có chút lo lắng, sợ Tần Cảnh sẽ lấy việc công trả thù tư, cố ý nhắm vào Lâm Phong.
Trận đấu bắt đầu, cô càng thêm thấp thỏm không yên, giống như ngồi trên đống lửa.
Cô đoán không sai, quả nhiên đám người Tần Cảnh chỉ chăm chăm nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa-vua-luc-yeu-anh/2916424/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.