Di Giai đã gom góp tiền bạc của mình, nhưng cơ bản vẫn không thấm tháp vào đâu.
Còn về tiền của Giai Ý và Hà Nhi, cô biết Lâm Phong sẽ không đồng ý dùng đến, nên đã bỏ ý định gom góp chỗ hai người họ.
Trước đó, Hàn Tuấn cũng thừa khả năng góp vào số tiền lớn, nhưng Lâm Phong nhất quyết không lấy. Khởi nghiệp là do anh, khó khăn thì anh phải tự mình giải quyết, không thể trông chờ vào người khác. Huống gì số tiền này còn là do Hàn Tuấn xin xỏ từ ba mình chứ không phải là tiền của anh.
Tính toán tới lui, Di Giai quyết định đi vay.
Cô còn đang định đến ngân hàng một chuyến thì đã nhận được cuộc gọi của mẹ Lâm, hẹn cô ra ngoài gặp mặt.
Hai người hẹn nhau ở một quán cà phê gần trường TH.
Lúc Di Giai đến thì mẹ Lâm đã có mặt. Nhìn thấy cô, bà liền đưa tay vẫy vẫy ra hiệu: “Cô ở đây này!”
Di Giai đi về phía mẹ Lâm, lễ phép: “Cô chờ con lâu không ạ?”
“Không lâu, cô cũng vừa mới đến thôi. Con uống gì?”
“Dạ cho con nước cam ạ.”
Mẹ Lâm gọi phục vụ tới, order một ly nước cam cho Di Giai, rồi hỏi han chuyện học hành của Di Giai.
Đôi ba câu thăm hỏi, bà lại nói đến chuyện Lâm Phong: “Cô nghe nói Tiểu Phong quyết định lập nghiệp đúng không?”
Di Giai gật đầu: “Đúng ạ.”
Mẹ Lâm không vòng vo nữa mà đi thẳng vào vấn đề: “Thời gian này nó gặp không ít khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-no-hoa-vua-luc-yeu-anh/2916293/chuong-80.html