Có câu "Cười người hôm trước hôm sau người cười".
Lần trước hắn bắt tôi trả một số tiền không nhỏ chỉ vì cố ý quên ví.
Lần này tôi trả cho hắn đủ cả vốn lẫn lời mặc dù tôi không cố ý thật.
Hắn trừng mắt: "Cậu chơi tôi đúng không?" Tao cay mày lắm Vi ạ!!!!!!!!!
Một loạt dấu chấm than bày tỏ thái độ của Nam.
Tôi nhún vai tỏ ra vô tội, mặc dù tôi vô tội thật.
Hắn giơ một ngón tay chỉ chỉ tôi rồi vào trong trả 20k bánh mì.
Ánh mắt hắn không bình thường nhìn tôi như muốn nói "Đời còn dài, mèo nào cắn mửu nào còn chưa biết đâu".
Tôi hiểu ý liền cười qua loa: "Yên tâm, lần sau tôi trả mà".
........
Thanh xuân - tuy nhẹ nhàng mà lại dữ dội lắm.
Nụ cười của cậu vào năm tháng đó, tôi mãi chẳng thể nào quên.
Nam cùng Vi sánh bước trên đường trải đầy lá khô.
Nhìn ánh mắt sáng ngời của cô bạn, lòng Nam ngổn ngang trăm mối tơ vò.
Cậu chậm rãi mở miệng: "Nếu có một ngày tôi thực sự không gặp cậu nữa..."
Tôi hơi giật mình quay qua hắn: "Ờm..." Tôi dùng vài giây để suy nghĩ: "Vậy lúc đó chắc tôi..." sẽ... sẽ không vui đâu.
Nam chờ đợi câu trả lời: "Cậu sẽ thế nào?"
Tôi gượng cười: "Tôi sẽ mừng rớt nước mắt mất"
Nam cũng cười, cậu nhỏ giọng: "Dù đã biết trước câu trả lời nhưng tôi vẫn cố chấp không tin."
Đoạn đường đến trường còn lại, cả tôi và cậu ấy đều im lặng.
Cậu ấy vẫn đi phía sau tôi, tôi không dám ngoái đầu lại nhìn dù chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-nam-ay-cau-va-toi/1405193/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.