"HÂM BẰNG!!!"
Anh không biết nên biện hộ những gì vì việc anh phản bội đã rành rành ra trước mắt, Hâm Bằng biết kết cục hôm nay của mình thế nào và cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chịu phạt.
"Tôi đã nói cho cậu Giai Thụy biết thưa... 'ngài' ".
*Bốp...*
"MÀY LÀ CON CHÓ KHỐN NẠN!!! MÀY DÁM PHẢN BỘI TAO, HÔM NAY TAO PHẢI CHO MÀY SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT!!!".
Ông ta lao vào đấm tới tấp khiến Hâm Bằng chưa kịp nói hết câu đã bị đánh rớm máu ở khóe miệng, tuy là ông ta đã ngoài sáu mươi nhưng vẫn còn rất là khỏe. Bị tác động vào mặt khá nhiều khiến khuôn mặt điển trai bây giờ đã không còn như trước.
Nếu đo sức khỏe của Hâm Bằng với người trước mặt thì ông ta không phải đối thủ của anh, nhưng anh lại đứng im hứng chịu tất cả không đánh trả đây gọi là cái giá phải trả của một con chó trung thành.
Những người vệ sĩ đứng bên ngoài nghe thấy tiếng động ở trong cũng không dám can ngăn, vì điều này đã quá quen thuộc với bọn họ.
Và cực hình dành cho người phản bội, là cái mà ông ta tự nghĩ ra để thỏa mãn ham muốn biến thái của mình, Hâm Bằng sẽ là người hứng chịu tất cả.
...
Vẫn như mọi khi ở trường thì Giai Thụy học hành còn về nhà thì học tiếp quản mọi thứ liên quan đến sản nghiệp của Trần gia. Mọi thứ đều được nhét vào đầu cậu từ khi còn nhỏ, nhiều khi áp lực từ gia đình cứ đè nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ma-toi-bo-lo/2974712/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.