Sau khi đưa Gia Hân về nơi ở của mình Giai Thụy yêu cầu bà vú tắm rửa thay đồ cho cô, còn cậu phải đi xem cái tên khốn nạn kia là ai phái đến.
Giai Thụy bước xuống tầng hầm bí mật nơi mà gia tộc cậu giam giữ người phản bội, những con người này sẽ phải chịu cực hình tra tấn bằng sống thiếu chết. Họ sẽ phải trả giá cho hành động ngu ngốc của mình vì đã bán đứng tổ chức.
Cậu bước đi đến bên cạnh Tán Cẩm bàn tay cầm một cái roi da từ tay tên thuộc hạ, Giai Thụy thấy hắn ta vẫn chưa muốn tỉnh đành ra dấu cho hai người kế bên tiến lên tạt nước.
*Ào...*
"Khụ... Khụ!!!"
Tán Cẩm lúc bị bắt đến đây đã bị bọn họ làm cho ngất xỉu lúc bị làn nước tạt vào hắn bị cái lạnh làm cho tỉnh dậy, cảm thấy bản thân đang bị trói lơ lửng hai tay đang chịu lực rất mạnh từ cơ thể to con của mình.
"Tỉnh rồi hả?"
Tán Cẩm ngước mặt nhìn theo giọng nói vừa phát ra thì bắt gặp một cặp mắt sắc lẹm hung tợn đang nhìn mình, khác xa so với tưởng tượng của hắn một tên nhóc mười bảy tuổi cái khí chất này hắn không tin là có thật.
Tình thế bây giờ khá là phức tạp nếu hắn không nói ra sự thật có vẻ là sẽ phải chịu cực hình, còn nói ra cũng chưa chắc được tha sống những luồn suy nghĩ cứ đấu tranh trong đầu Tán Cẩm.
"Đang nghĩ có nên khai hay không sao? Yên tâm nếu mày thật lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ma-toi-bo-lo/2974710/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.