Sau khi kỳ thi trôi qua cuối cùng cũng đến ngày sinh nhật của cậu, những ngày tháng qua có đôi khi cậu sống như không có mục đích. Cả ngày chỉ nhốt mình ở trong phòng không ra, mẹ cậu cũng không phàn nàn gì về chuyện này. Vì bình thường cậu học hành thâu đêm suốt sáng, chỉ cần không bỏ bữa thì những việc khác mẹ cậu đều không quản.
Ngày nào cậu cũng nhận được cuộc gọi chúc buổi sáng của Lăng Đằng, sau một tháng vùi mình vào cảm xúc thì cậu đã nhận ra một điều. Ta phải biết chấp nhận thất bại của bản thân, không thể vì một cuộc tình mà đắm chìm mãi trong đau khổ. Sụp đổ trong tình yêu là một bài học đắt giá mà cuộc sống dạy cho ta, cái ta cần làm là rút kinh nghiệm từ nó và nên mở lòng với người xứng đáng hơn.
Vì vậy mà một lần nữa cậu thử mở rộng trái tim này đáp lại tình cảm của Lăng Đằng xem sao, cậu dần quen với cuộc sống thiếu đi Giai Thụy và hạnh phúc bên người mới của mình. Hạ Vũ cảm thấy từ khi chịu mở lòng thì Lăng Đằng càng ngày càng thêm lưu manh, cứ cả ngày ở nhà cậu cho đến khuya mới chịu về.
Nhưng hôm nay thì lại khác, hôm nay là ngày trọng đại đối với cậu. Là sinh nhật tuổi mười tám, nó là cột mốc đánh dấu cho thấy cậu đã trưởng thành. Hôm nay cậu được Lăng Đằng hẹn ra công viên gần nhà, nghe nói Lăng Đằng đã chuẩn bị một món quà đặc biệt bí mật.
Hạ Vũ nghe thôi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ma-toi-bo-lo/2974656/chuong-41.html