Hạ Vũ được Giai Thụy đưa đến công ty trước đây Lăng Đằng điều hành, cậu chạy vào trong hỏi quầy tiếp khách:
"Cho tôi hỏi giám đốc tên là Lăng Đằng có ở đây không ạ? Cho tôi gặp ngài ấy một lát, bảo là có một người tên là Hạ Vũ đến có việc!"
Nhân viên nhìn Hạ Vũ mặc đồ ngủ liền khinh khỉnh nâng cao giọng trả lời:
"Người đó từ chức rồi, mong anh đi về cho. Mặc đồ như thế này vào công ty nhìn mất lịch sự dễ sợ."
Hạ Vũ chỉ để ý vế trước là từ chức rồi, cậu đứng ngây người không cử động nổi chân tay. Đến cả bị bảo vệ kéo ra ngoài bản thân cậu cũng không để ý.
Hạ Vũ bị đẩy ra khỏi công ty tâm trạng vô cùng rối bời, cậu không biết nên làm gì tiếp theo. Đôi chân cứ thế bước đi đến bên Giai Thụy, cậu ngước mặt tái mét của mình lên hỏi:
"Cậu có biết hiện giờ Lăng Đằng đang ở đâu không? Tôi muốn gặp anh ấy ngay bây giờ!"
"Vũ, tôi có thể đưa em đi. Nhưng khi em chứng kiến rồi đừng có mà nằm ra đất ăn vạ." Giai Thụy nhếch mép lên cười nhìn Hạ Vũ nói.
"Đưa tôi đến nơi đó mau đi! Đừng nhiều lời nữa!" Hạ Vũ không quan tâm lời nói khinh thường của Giai Thụy giành cho mình, hiện tại cậu chỉ nghĩ đến một người đó chính là Lăng Đằng thôi.
...
Giai Thụy lái xe đến trước cổng công ty của gia tộc họ Trịnh, cậu bước xuống mở cửa mời Hạ Vũ đi ra. Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-ma-toi-bo-lo/2974600/chuong-67.html