Có lẽ là về tới nhà cũng mệt lắm rồi, chắc cũng buồn ngủ nữa nên Hà Đan cũng đi ngủ luôn, tính chờ xem Duy Dương về nhà có an toàn không thì nó đã ngủ quên mất. Sáng hôm sau dậy mới thấy tin nhắn của người yêu
“ Anh về đến nhà rồi nha, mệt quá anh đi ngủ luôn đây nhớ”
Do ngủ dậy cũng đã là 9 giờ sáng rồi, mẹ không gọi dậy vì mẹ biết là đang mệt nên mới không gọi thôi, hơn nữa thì cửa hàng bây giờ mẹ cũng thuê được nhiều nhân viên hơn nên là mẹ cũng không còn bận rộn gì cả, nó có dậy sớm cũng chỉ là đi chợ nấu cơm ăn, mà cũng có thể là mẹ sẽ nấu ăn cho luôn rồi ăn thôi chứ có làm gì đâu mà cần dậy sớm. Mới về nên mẹ cưng vậy thôi, ở thêm vài hôm lại thành con ghẻ liền.
Tuy nhiên thì mẹ kêu phải đi qua thăm ông bà nội ngoại không cháu về mà không qua thăm ông bà lại dỗi. Thế là bạn Đan đã để mẹ nấu cơm để đi tơi, đi một mình vì Tuấn Khải đi học mà mẹ không đi cùng được.
Sau khi qua ông bà và qua nhà Trung Kiên về Hà Đan đã quyết định bùng học, đáng lẽ là chỉ về 3 hôm rồi ra đi học nhưng học một hôm rồi lại được nghỉ hai hôm, mà sau hai hôm đấy Trung Kiên cũng về gì giỗ. Đáng ra là mấy
ngày nghỉ không phải lên trường đó thì phải đi làm, đi thực tập nhưng không hiểu sao đi về nhà rồi lại không muốn ra nữa nên Hà Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-la-anh/1326146/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.