🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người ta nói thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương, nhưng đối với Bạch Doanh Trần, cho dù đã chữa lành nhưng vết sẹo vẫn còn đó, mỗi lần nhìn lại đều sẽ nhớ tới đau đớn từng trải qua. Chấp niệm của anh đối với đoạn tình cảm mười năm kia đâu thể nói buông là buông, nhưng cứ cố quên lại càng không thể quên.

Ngày hôm ấy, anh lại tình cờ gặp Lý Vân Ca tại bệnh viện mà mình đang làm.

Cô ấy vẫn xinh đẹp như vậy, mái tóc cũng dài hơn trước nhiều, lại không nhuộm màu nữa nên càng nhìn lại càng cảm thấy dịu dàng nữ tính hơn.

Nhìn cô từ xa, anh tự hỏi: “Vì người kia mà cô thay đổi bản thân sao?”

Bây giờ anh cũng mới biết Lý Vân Ca lại có thể làm như vậy.

Cũng không muốn gặp cô, nhưng chẳng hiểu sao khi tới khám cho một bệnh nhân mới nhập viện, lại đúng là bạn trai của bạn thân cô.

Mà người này, anh cũng có quen biết sơ sơ.

“Anh Doanh Trần?”

Vẫn là thanh âm trong trẻo ngày đó, chỉ là không có nũng nịu như xưa thôi, thêm vào là chút hồ nghi.

Anh biết không tránh được, đành quay lại, cố gắng nở nụ cười quen thuộc với cô, nhưng chính anh cũng không biết, nụ cười này có bao nhiêu gượng ép.

Ây thế mà cô nàng vô tâm vô phế nào đó cũng chẳng nhận ra.

“Thì ra là anh thật, anh làm việc ở đây à?”

Bạch Doanh Trần cười nhẹ: “Đúng vậy.”

Nhưng đúng lúc ấy, cô bạn của Lý Vân Ca lại đi ra, gọi cô một tiếng. Cô chỉ kịp nói, lát nữa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472402/chuong-197.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.