Hai tuần lễ sau đó, Hàn Tiểu Tịch vẫn luôn giữ thái độ lạnh nhạt đối với Hàn Đồng Tư. Nhưng dường như giữa hai cô gái cùng cha khác mẹ này không còn có sự căng thẳng như bốn năm trước, hoặc giả như vài tháng trước. 
Hàn Đồng Tư dưới sự dẫn dắt của các giáo sư trường đại học C, thêm cả sự giúp đỡ của Hàn Tiểu Tịch, cô ta ngày càng hiểu biết hơn trong công việc quản lý. Thực lực tăng cao, nhưng lại không phô trương như trước nữa. Tựa như, Hàn Đồng Tư đang học hỏi sự trầm mặc, khiêm tốn của Hàn Tiểu Tịch. 
Ngay đến bản thân cô ta cũng không hiểu tại sao mình lại như thế. Chỉ là, hai tuần vừa qua, cô ta càng ngày càng phát hiện ra rất nhiều ưu điểm của Hàn Tiểu Tịch. Ví dụ như: Hàn Tiểu Tịch nhìn ngoài có vẻ lạnh nhạt, xa cách, khó gần, nhưng thực ra, chỉ cần là hỏi về những vấn đề không gây phản cảm, hay liên quan đến kiến thức gì đó, cô luôn sẵn lòng trả lời, giải đáp một cách tường tận, tỉ mỉ, mà lại không hề than phiền gì cả. Mỗi khi cô nói xong, đều sẽ mở to đôi mắt đen láy ra, dùng giọng điệu nhẹ nhàng, thanh nhã để hỏi một câu: “Tôi nói dễ hiểu không?” 
Hay là, Hàn Tiểu Tịch trầm tĩnh, nhưng lại không khiến người khác quên đi được sự tồn tại của cô. Hàn Tiểu Tịch, Hàn Tiểu Tịch… cái tên này bốn năm trước khiến cô ta chán ghét đến thế, vậy mà giờ đây, cô ta lại cảm thấy có gì đó khác lạ hơn. Là một thứ tình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472367/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.