Gương mặt xinh đẹp của Hàn Đồng Tư trở nên vặn vẹo, cô ta đợi cho đến khi anh và cô đã đi xa, phóng viên đã không còn chú ý tới hai người họ nữa, khi đó, cô ta mới bước xuống xe. Tà váy màu vàng nhạt khẽ tung bay, theo bước chân của cô ta mà lay động trong gió. Khuôn mặt được trang điểm kĩ lưỡng thấp thoáng nét cười dịu dàng lại tươi thắm như đóa hoa đang khoe sắc. 
Hàn Đồng Tư thành công khiến cho mọi người phản ngả mũ thán phục về nhan sắc của mình. Nhận định được điều đó, nụ cười trên môi của cô ta càng tươi hơn. 
Đâu có dáng vẻ tự cao tự đại lại vô pháp vô thiên như trong bài báo kia đã nói. Ở đây chỉ có một Hàn đại tiểu thư hiền dịu lại tươi trẻ mà thôi. Hàn Đồng Tư cũng sắp tẩy trắng cho bản thân mình rồi. 
Hội trường tổ chức hôn lễ là ở ngoài trời, ven biển. Thời tiết hôm nay cũng thật đẹp. Bầu trời trong xanh, những đám mây trắng bồng bềnh trên đó như điểm xuyết cho nền trời thêm màu sắc, từng tia từng tia nắng rọi xuống mặt đất, chiếu sáng một không gian rộng lớn. Mặt biển xanh thẳm lại bình lặng, từng đợt sóng nhè nhẹ táp vào bờ. Bãi cát mềm mịn như được nhuộm một tầng nắng vàng lại càng thêm tỏa sáng. 
Hàn Tiểu Tịch ngồi ở hàng ghế xa nhất, tầm mắt có thể quan sát được hết tất cả khung cảnh. Không hổ danh là người có danh tiếng trong giới thường trường, bao nhiêu tinh anh, bao nhiêu người có sức ảnh hưởng, phàm là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472354/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.