🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tất cả mọi người đi ra ngoài, dành lại không gian riêng cho anh và cô. Hạ Thiên Vũ để cô ngồi trên đùi mình, nhẹ vuốt mái tóc cô, một tay còn lại thì nắm lấy bàn tay của cô.

Hàn Tiểu Tịch vẫn chưa phản ứng lại sau lời nói của Bạch Doanh Trần, cô ngây ngốc ngồi yên ở đó, im lặng không nói một câu gì.

“Em đã suy nghĩ xong chưa?”

Hạ Thiên Vũ kéo cô lại thế giới thực tại. Hàn Tiểu Tịch khẽ lắc lắc cánh tay của anh rồi hỏi:

“Có người thật sự muốn hiến mắt cho em sao?”

Anh xoa đầu cô, ánh mắt đầy yêu chiều:

“Đúng vậy, là mẹ của một cô bé.”

“Cô ấy bị sao vậy?”

Cô biết, chẳng có ai ngốc nghếch bỗng dưng đi hiến tặng mắt cho người khác, trừ khi, trừ khi người đó mắc bệnh nan y, sinh mệnh sắp đi tới giới hạn rồi.

“Cô ấy bị rối loạn tinh thần, còn cả, ung thư giai đoạn cuối.”

“Vậy cô ấy có tình nguyện không?”

Còn cả con gái của cô ấy nữa, con bé sẽ như thế nào nếu không có mẹ? Cô đã từng nếm trải cái tư vị mất đi người thân yêu nhất trên đời này, cô hiểu rõ nỗi đau ấy hơn bất cứ ai. Thế nhưng, anh đã giải đáp thắc mắc của cô.

“Hôm trước, nhân lúc tinh thần còn đang bình thường, cô ấy đã gọi đứa con gái tới, nói rằng tâm nguyện của bà ấy là nếu như bà ấy có ra đi, những nội tạng trên người của bà ấy có thể hiến tặng thì hãy hiến tặng. Dù sao thì, bà ấy cũng cảm thấy làm như vậy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472326/chuong-121.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.