Cô đã nói thật ra những gì ở trong lòng, không hề giấu giếm chút nào, cô mong La Tử Hiểu có thể hiểu được. Cô đối với anh không hề có tình yêu, mà đơn giản là tình thân. Cô biết muốn anh chấp nhận vẫn trở thành người chăm sóc, quan tâm mình như trước rất rất ích kỷ, nhưng cô vẫn muốn thử. 
La Tử Hiểu nghe cô nói hết, trái ngược với những gì anh nghĩ, anh cảm thấy hình như có một cảm xúc gì đó, là vui vẻ, là hụt hẫng, là phấn khích,... anh không rõ. Nhưng khi nghe cô nói ra câu, coi anh là anh trai, anh lại không hề cảm thấy thất vọng. Anh ngờ ngợ nhận ra, có phải hay không, tình cảm anh đối với cô không phải là tình yêu nam nữ? Anh cần thời gian để xác định. Nhưng quả thật anh đã thích cô rồi. Tuy nhiên thấy sự kiên định trong mắt cô, anh biết mình không thể có cơ hội bước vào trái tim cô bằng thân phận một người đàn ông mà cô yêu thương, một người mà cô an tâm giao tất cả của cô để người đó bảo vệ. Anh biết... 
Nếu đã vậy, cái danh xưng anh trai kia hình như... cũng không tệ? 
Nhắm mắt lại, hít một hơi sâu, anh mở mắt ra, mỉm cười với cô, vẫn là nụ cười tỏa nắng như mọi khi, nhưng hôm nay dường như cô cũng không cảm thấy đáng ghét như trước. La Tử Hiểu nói: 
“Vậy em có nguyện ý khi có một người anh trai như anh không? Anh không hề như những lời đồn ở bên ngoài, anh biết nấu cơm, anh biết chơi đàn, hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472303/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.