🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gió nhè nhẹ thổi, thời tiết ở Paris đang dần bước vào mùa đông, chẳng mấy nữa mà tuyết sẽ phủ kín trên những con đường hay những mái nhà nhỏ xinh. Lý Vân Ca hiện tại dường như đang tránh né Bạch Doanh Trần, cô cũng chẳng hiểu sao mình lại làm như vậy, là cô đang muốn xác định lại tình cảm của mình? Hay là cô không muốn làm phiền anh ấy nữa? Cô không hiểu.

Những lời nói hôm ấy của Tiểu Tịch cứ vang mãi trong đầu cô, nhắc nhở cô rằng phải làm rõ mọi chuyện. Cô cảm thấy những câu mà Tiểu Tịch nói thực sự rất đúng, rất hay, nhưng để áp dụng vào với chuyện của cô, cô cảm thấy thật trừu tượng. Mà để nói thẳng ra, cô lại không có dũng khí.

Lý Vân Ca cuộn người trên ghế sofa ấm áp, vừa ăn đồ ăn vặt vừa suy nghĩ. Tiếng chuông điện thoại vang lên kéo cô ra khỏi những suy nghĩ đau đầu kia. Cô vươn cánh tay trắng nõn cầm chiếc điện thoại trên mặt bàn, vừa nhìn thấy tên người gọi trên màn hình, bàn tay cô khẽ run, trái tim như đập nhanh hơn, cảm giác lo lắng trào dâng trong lòng.

Sau một hồi chần chờ, cuối cùng cô vẫn nhận máy.

“Chị Như Tuyết.”

Giọng nói cô đặc biệt giống như một đứa em nói chuyện với chị gái mình, sự thân thiết và vô tư được cô biểu lộ một cách tự nhiên, có lẽ đây đã là thói quen rồi.

“Vân Ca, dạo này em khỏe không?”

Giọng nói của Thịnh Như Tuyết dễ nghe, không quá trong như của Hàn Tiểu Tịch, cũng không có sự phóng khoáng như

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472301/chuong-96.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.