“Darling, ra ăn cơm đi.” 
“Không.” 
Hạ Thiên Vũ dở khóc dở cười, đặt bát canh xuống bàn, cởi cái tạp dề chẳng có chút gì hợp với mình rồi đặt lên bàn. Mở cửa phòng ra một cách thật nhẹ nhàng, thấy cô đang ngồi bất động trên chiếc ghế dài trong phòng, quay lưng về phía cửa, không biết đang nghĩ gì. Anh đi đến chỗ cô, ôm lấy cô từ phía sau, miệng để sát vành tai cô, nói: 
“Giận đấy à?” 
Hàn Tiểu Tịch cố thoát khỏi vòng tay của anh, nhưng vành tai mẫn cảm lại bị anh tập kích, khiến cả người cô nhanh chóng bị rút cạn sức lực, thân thể mềm nhũn dựa vào người anh. Không khỏi khiến anh cảm thán: “Thật là cô bé nhạy cảm!” 
Thấy cô đã không phản kháng lại nữa, anh mới nắm lấy cằm cô, để cô quay lại, đối mặt với anh. Khuôn mặt của cô lúc này đang bày ra dáng vẻ giận dỗi, trông cự kỳ đáng yêu, anh không kìm được, cúi xuống đặt lên cánh môi xinh đẹp kia một nụ hôn. Sau đó, mỉm cười nói: 
“Giận anh đấy à?” 
Cô trừng mắt với anh: 
“Không được à?” 
Nụ cười nới khóe môi anh càng đậm hơn, anh nói: 
“Thế anh hôn em để dỗ em nhé?” 
Chưa kịp để cô có phản ứng, đôi môi anh đã áp sát xuống, mút lấy môi cô, chiếc lưỡi thừa lúc cô định mở miệng phản kháng liền tiến vào trong, càn quét khoang miệng thơm ngát của cô, tham lam lấy hết dòng nước ngọt ngào của cô, lại quấn lấy lưỡi cô từng chút từng chút một dụ dỗ cô. 
Sau một lúc lâu, đôi môi cô cảm giác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-nuoi-tiec/1472289/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.