Vất vả lắm mới tới lúc tan học, Tɦẩʍ ɖυy Nhiên phát hiện tiết này vô cùng gian nan, thỉnh thoảng đùa giỡn với Loan Mộng và Trần Tĩnh, cô còn muốn làm bộ bình tĩnh tự nhiên, nhưng trong lòng sớm đã mắng Giang Thần Hi không ngừng, nhiều vị trí như vậy, một hai phải ngồi phía sau Trần Tĩnh.
"Mộng Mộng, chúng ta đi thôi!" Nghe chuông báo tan học, Tɦẩʍ ɖυy Nhiên vội đứng dậy, kéo Loan Mộng.
"Duy Nhiên... Chúng ta còn chưa tan học mà!" Loan Mộng nào không rõ Tɦẩʍ ɖυy Nhiên không được tự nhiên, nhưng không đến mức khác thường như vậy đúng không!
"Duy Nhiên, cậu không sao chứ?" Trần Tĩnh cũng phát hiện Tɦẩʍ ɖυy Nhiên hôm nay hơi khác thường, từ lúc vào lớp học đã không đúng lắm, bây giờ càng khác thường.
"A! Tớ quên mất."
Loan Mộng kéo Tɦẩʍ ɖυy Nhiên ngồi xuống, dùng âm lượng chỉ có hai người có thể nghe hỏi Tɦẩʍ ɖυy Nhiên: "Duy Nhiên, cậu hôm nay khác thường là vì..."
"..." Tɦẩʍ ɖυy Nhiên sửng sốt, ngay sau đó hoàn hồn, lắc đầu, ý bảo không phải, thuận miệng tìm lý do, "Có lẽ do đêm qua ngủ không ngon."
"Ừ." Có vài chuyện, Loan Mộng không muốn vạch trần."
"Tối nay đi xem phim không?" Tɦẩʍ ɖυy Nhiên tựa đầu vào vai Loan Mộng, hỏi.
"Hả... Ừ, nghe cậu."
Giang Thần Hi ngồi sau Trần Tĩnh, nào có tâm tư nghe giảng, tâm trí đều đặt trên người Tɦẩʍ ɖυy Nhiên, nhìn cô không tập trung, nhìn cô ngủ, nhìn cô như con thỏ làm sai mà hoảng loạn, trái tim sớm đã mềm theo. Cứ nhìn cô như vậy có lẽ là một chuyện rất tốt đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-khong-ai-hoang-phi/975618/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.