Bạch Thiên Hoa không còn chú tâm học nữa mà chỉ quan tâm đến sự gần gũi của Lục Sam và Lương Hạo.
Đến buổi khảo sát kế tiếp, thật chẳng lạ khi thành tích của Thiên Hoa tụt dốc, từ hạng 5 6 giờ là hạng 10. Mặc dù so với mặc bằng của lớp thì đó cũng là rất giỏi, nhưng mà không ngờ Lục Sam cũng lên tận hạng 15, là ngang với mặt bằng của lớp. Tất nhiên là không bằng Thiên Hoa, nhưng Thiên Hoa bị cô mắng vì tụt hạng còn Lục Sam lại được khen là nỗ lực phấn đấu. Làm gì có ai nuốt trôi được cục tức này.
Ở chỗ Lục Sam lúc này, Lương Hạo đang khen ngợi sự tiến bộ của Lục Sam, cậu ta xoa đầu còn véo má trông vô cùng tình cảm:
- Giỏi thật đây! Từ 40 nhảy nên 15, cậu khiến tôi bất ngờ đấy.
- Gì chứ cái này đơn giản. - Lục Sam vui vẻ đáp
- Cậu vẫn chưa gửi lời cảm ơn chân thành cho tôi đâu.
- Sao cậu lại tính toán nhỏ nhặt vậy chứ!
- Ây za, mọc đâu ra cái kẻ vô tâm bất nghĩa này vậy
Sau khi tiết học kết thúc, chẳng ngờ rằng Bạch Thiên Hoa và Lục Sam lại gặp nhau. Cô ta vẫn chế nhạo Lục Sam:
- Chẳng qua là tăng hạng thôi, nhưng cậu,... thì sẽ mãi mãi thua tôi.
- Cái này thì chưa chắc được đâu, tôi trong 1 tháng có thể tăng hạng gần bằng cậu luôn rồi đấy... cậu cố thấy bản thân của 1 tháng sau sẽ thua tôi không? Còn tôi thì thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-kho-quen-2/2772989/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.