“Thừa Ái Du, 24 tháng 11 năm 2003, tổng số điểm 730/750,
thủ khoa đại học A.”
Ái Du tra điểm trên máy tính, há hốc mồm. Dư Hoài đứng
hóng đằng sau cũng trợn tròn mắt. Cô ngồi bần thần cả buổi chiều, còn thằng em
mồm không ngừng:
“Đờ mờ, đờ mờ, đờ mờ, đờ mờ…”
“Mày có câm miệng đi không? Ăn dép nhá!” Ái Du quay
mặt lại nhìn Dư Hoài đang đi đi lại lại.
“Đờ mờ! Chẳng lẽ giám khảo nhầm điểm??? Hay là bà
gian lận!”
“Mày thèm đòn rồi!” Với sức mạnh tối đa của một người
phụ nữ, Ái Du phi một cái dép lào vào mặt em trai quý hóa.
Tuyền Thanh cười rất nhiều, bà vừa sai chồng đi mua
một con cua Alaska để ăn mừng con gái thủ khoa. Cô nghe đến cua thì sáng bừng mắt.
À đúng rồi, còn quên gọi khoe anh yêu nữa! Cô chui vào phòng riêng gọi điện cho
anh. Một giọng mang đầy ý cười vang lên:
[Cô thủ khoa gọi cho anh đấy à?]
“Ủa, em còn định khoe anh cơ, đã biết trước cả em
cơ à?”
[Thì đương nhiên anh cũng phải hóng điểm của em rồi.]
Thật ra mấy hôm nay anh còn nóng ruột hơn cả cô, biết hôm nay có điểm nên anh
thức tới đúng 0h để tra điểm trên web. Nhưng anh sẽ không nói điều này đâu.
“Em muốn được thưởng!”
[Sao nào?]
“Em muốn ôm anh!” Cô có chút xấu hổ.
Nhất Thiên bên kia khựng người.
“Anh sao vậy?”
[…Được vợ chủ động, anh hơi tim đập chân run chút.]
Nhất Thiên mỉm cười.
***
Vì đại học không có đồng phục, chỉ có áo khoác
không bắt buộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/1724161/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.