Tiêu Bân ngồi trên ghế ở bệnh viện, bên cạnh là Nhã Ân và Ái Du. Nhã Ân có vẻ vô cùng bối rối, Ái Du thì bừng bừng tức giận:
“Tiêu Bân, cậu là đồ dâm dục, đồ vô sỉ, đồ thừa nước đục thả câu, đồ…”
“Thôi, bà im đi.” Nhã Ân ngắt lời. Tiêu Bân có vẻ rất lo lắng, xen lẫn hối hận:
“Ân, anh xin lỗi, hôm đó anh cũng có chút rượu, thực sự không nhớ gì cả. Anh xin lỗi em. Nếu như em có thai, vậy chúng ta có thể giữ đứa bé mà. Đợi em tròn 18 tuổi, chúng ta đăng kí kết hôn có được không? Nhã Ân, em lấy anh nhé?”
Nhã Ân có chút không thực. Ái Du thì há hốc miệng, không nói nên lời. Tiêu Bân hiểu sai ý, liền nắm chặt tay Nhã Ân:
“Ân, anh nói thật, em tin anh đi. Anh muốn kết hôn với em thật mà.”
“…Được.” Nhã Ân mỉm cười, đặt tay lên bụng.
***
“Vớ va vớ vẩn, có thai đâu mà có thai. Que thử thai của cháu hết hạn rồi. Còn nôn ọe thì là do cháu bị ngộ độc thực phẩm thôi. Sáng nay ăn gì?”
“…Bánh bao thập cẩm ạ.” Nhã Ân lắp bắp. Tiêu Bân tròn mắt. Ái Du thì cười hích hích. Đừng nói tới việc Nhã Ân có thai, đến cả việc Tiêu Bân có đủ bản lĩnh để “ba chấm” với nó đã khó tin rồi. Còn không phải cô cố tình thuận nước đẩy thuyền, cho hai đứa này đính hôn sớm một chút sao?
Vị bác sĩ cau mày:
“Đừng ăn bánh bao thập cẩm nữa. Cái nhân đó mình không biết nó có những cái gì đâu. Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/1724159/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.