Ngày sinh nhật của Nhất Thiên cuối
cùng Ái Du lại có việc bận. Anh làm tiệc sinh nhật ở nhà hàng, nhưng cuối cùng
mọi người chơi đùa vui vẻ, còn anh lại ngồi bần thần ở ghế sofa. Một cậu bạn hồi
cấp 2 đi đến, nhe răng:
“Này, sao trông cậu lờ đờ thế? Mười
mấy năm không có mùi gái nên bị bệnh rồi! Hay lát nữa đến bar đi. Chẹp... “Đồ
ăn” tươi ngon mát mẻ lắm.” Cậu ta cười bỉ ổi.
Minh Triết thấy sắc mặt Nhất Thiên
biến đổi liền lao tới chắn trước mặt anh. Minh Triết cười như không cười:
“Luân, mày biết cặp kè từ hồi mới
13, bây giờ định lây bệnh giang mai cho bạn bè đấy hả, kinh tởm!”
“Xời, mày chả thế còn gì! Thế đã động
vào tí thịt thơm ngon của nữ thần chưa? Hay vẫn còn quỳ như chó trước chân nó?
Này, nhân tiệc này chuốc tí “thuốc tiên” cho nó, đảm bảo đêm nay là đêm đẹp nhất
đời mày!” Luân lôi ra một lọ thuốc bột không có nhãn.
Minh Triết tức giận, bàn tay đã siết
chặt lại. Bỗng anh (Minh Triết) bị vỗ vai một cái. Là Nhất Thiên. Anh nói lớn:
“Tôi không mời cậu Luân này, là ai
mời?”
Một người khác, hình như là bạn cũ
của Hào Lỗi, tính tình cũng rất ổn, còn có chút nhút nhát:
“Là…là tôi….Luân là anh họ của
tôi.”
Luân nhún vai, vẻ bất cần:
“Thích thì đuổi đi.”
“Tôi không có ý đuổi cậu, vì dù sao
đây cũng là tiệc sinh nhật của tôi, nếu đuổi cậu cũng ảnh hưởng đến không khí
vui vẻ. Nhưng tôi cảnh cáo cậu, đừng có hở chút là mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/1724157/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.