Hôm nay cô lại tiếp tục chiến dịch
đi tìm quà cho anh yêu. Lúc này cô mới thấy hối hận… Tại sao cô chẳng biết nhiều
về sở thích của anh thế này? Thế là cô đành phải lang thang từng cửa hàng một.
Qúa khốn khổ…
Đang đi trên đường thì thấy có một
người đàn ông và hai người phụ nữ đang cấu xé nhau. Cô nhìn chăm chú mới biết
được mọi chuyện qua ba cái miệng gào thét. Hóa ra người đàn ông đi với tiểu
tam, người yêu phát hiện còn đánh cô ấy. Ái Du chạy ra, hét:
“Đm cái loại tra nam, bà đây ghét
nhất là cái thể loại đã ăn trộm còn la làng đấy!” Cô giơ chân lên đá trúng bụng
của hắn, đấm cho sưng mỏ sưng mắt lên rồi hất cằm bỏ đi. Đi được một lúc thì thấy
còi xe cảnh sát réo đằng sau…
***
“Thừa Ái Du, 17 tuổi, ở?”
“Bích Hải.” Ái Du mặt đầy ấm ức, lẩm
bẩm.
“Được, viết xong biên bản thì ngồi
đợi người nhà tới.” Chú cảnh sát có vẻ đã rất quen với cái thái độ ngứa đòn của
cô.
Ái Du vò tóc. Ách… Tại sao? Tại sao
cô lại không phát hiện ra có máy quay cơ chứ? Người ta đang đóng phim mà!!!
Híc, cô chỉ muốn ra dáng nữ thần trừ họa một lần thôi, ai ngờ… Bây giờ làm sao
cô dám gọi cho bố mẹ đến bảo lãnh cơ chứ? Có mà nát đít. À ừ nhỉ? Sao lại
không? Cô lấy điện thoại ra gọi cho Nhất Thiên:
“Anh à….” Cô cố làm giọng mình thật
là đáng thương vô tội.
“Sao thế?” Đầu dây bên kia có chút
lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/1724156/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.