Ngồi
trên xe, Ái Du cứ nhìn chằm chằm Nhất Thiên, đến khi anh ngoái lại thì lại cụp
mắt xuống. Anh cười, giọng điệu rất nham hiểm:
“Nhìn
nữa anh hôn thêm cái giờ?”
“Đồ
vô lại! Nụ hôn đầu của em!”
“Thế
em định dành cho ai khác à?” Nhất Thiên đen mặt.
“Cho
ai xứng đáng chớ! Sao có thể tùy tiện cho anh!” Cô bĩu môi.
Nhất
Thiên nhíu mày một cái rồi vòng người qua hôn cô. Lúc này nụ hôn không phải là
nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước nữa, mà sâu hơn và lâu hơn nhiều. Ái Du định
nói đã bị anh chặn môi như vậy, thực sự đã làm cô xấu hổ đến không thể hơn! Sau
đó một lúc anh mới ngồi lại chỗ cũ. Ô cửa chữ nhật trước mặt đã bị tài xế đóng
lại sau khi bị anh và cô làm giật mình mấy lần.
Ái
Du đang định nói gì thì đã bị anh choàng cánh tay lên vai cô rồi kéo vào ngực.
Qua một lớp vải, cô cảm nhận được tim anh đang đập thình thịch, thậm chí còn có
lúc lỗi mất nhịp. Rõ ràng cảm xúc của anh còn rối loạn hơn cô… Vì vậy Ái Du
không nói gì nữa, ngoan ngoãn ngồi trong lòng anh như con mèo nhỏ, rũ mắt lắng
nghe nhịp tim anh, rồi thiếp đi lúc nào không biết.
Vì
cô đang ngủ, anh không nỡ đánh thức vì biết mấy ngày qua cô đều thức khuya học
bài, nhưng lại thực sự rất không tiện đưa cô về kí túc. Nên anh đưa cô về biệt
thự của mình.
Anh
nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, rồi đắp chăn cẩn thận cho cô. Khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/1724146/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.