---1 tháng sau---
[Máy bay E12764-G543 xuất phát từ Anh đến Trung Quốc trục trặc giữa chặng đường phải hạ cánh khẩn cấp ở Dubai, hiện chúng tôi đang điều tra, làm rõ….]
Thấy tin trên ti vi, Nhất Thiên biểu cảm có vẻ phức tạp, anh quay sang bên cạnh hỏi An Lệ đang ngồi ngay đó:
“Là mày làm?”
“Tin tức đến chậm thật. Rất thú vị, mày biết đằng sau Minh gia chúng tao là cái gì mà, giở trò với máy bay là chuyện quá dễ. Yên tâm, làm rất cẩn thận, không gây hại cho người VÔ TỘI, còn Regina có chút chấn thương mà thôi, và sẽ chẳng có vết tích gì đâu.”
“Cũng chỉ có thể cầm chân Regina chút ít mà thôi.”
“Càng muộn càng tốt, bên Johnson bắt đầu động thủ rồi…”
“Shit thật!” Lưu Ly từ trên gác hét xuống. Cô tức tối đi xuống nhà.
“Đệch mạ nó chứ! Hai người nhìn này.” Lưu Ly giơ màn hình điện thoại ra, trong đó là cuộc trò chuyện qua tin nhắn với cô và Regina.
Regina Johnson: Hi Lily, chị là Nana đây!
Yêu chị dâu nhất: Em chào chị.
Regina Johnson: Chị sắp về nước rồi, bây giờ chị đang ở Dubai. Này, dạo này em học hành có tốt không? Nghe nói anh em có người yêu rồi, cô ấy biết bao nhiêu thứ tiếng vậy? Tại tiếng Trung của chị vẫn không sõi lắm, đa phần chỉ dùng thuật ngữ chuyên ngành kinh tế để giao tiếp thôi, sợ cô ấy không hiểu. Mà em gửi lời tới anh trai em, phải biết trân trọng quá khứ à nha! Bye bye!
An Lệ trầm mặt:
“Qủa nhiên, mồm miệng vẫn sắc bén lắm.”
Bảo Anh vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/1724133/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.