Ái Du đã quyết rồi, nếu sự đã lỡ thì cứ coi như là thật
đi! Với cả, cô vẫn được lợi nhất mà, như thế này thì chắc chắn mấy vệ tinh xung
quanh “giai nhân” của cô sẽ mất hút cho mà xem. Hố hố, coi như dọn đường^^
***
Kì nghỉ kết thúc rất nhanh. Trong những ngày sau đó của
bài đăng gây sốc kia, Ái Du rất ít ra ngoài. Nhã Ân thường bắt gặp cô ghi chép
gì đó vào một cuốn sổ nhỏ, nhưng cũng không chú ý lắm, nên cô không nhìn thấy
Ái Du thi thoảng lại cười gian.
Ái Du đang học bài trong phòng kí túc thì thấy Lung Linh
xồng xộc chạy vào phòng:
“Du Du bảo bối!!! Xuống sảnh xem có gì kìa!! Nhanh lên!”
Ái Du bán tín bán nghi bị Lung Linh lôi đi. Cả Y Đồng và
Nhã Ân cũng tò mò chạy xuống. Cô chạy xuống nhìn thì... Oh wowwww!!
Đó là một cô gái xinh đẹp, mặc váy màu trắng, đứng giữa một
hình trái tim được kết bằng nhiều nến sáp và còn rải hoa hồng xung quanh. Không
ai khác đó là Liễu Như. Ái Du nhìn qua là biết chị ta muốn làm gì. Không ngoài
dự kiến, Liễu Như đứng đối diện với khu kí túc nam, cầm loa lên:
“Dương Nhất Thiên! Mình thích cậu! Mình thích cậu lâu lắm
rồi, mình luôn nghĩ đến cậu! Cậu làm bạn trai mình nhé!”
Hào Lỗi ở trên tầng cũng kiếm đâu cái loa, hét xuống:
“Nhất Thiên của cậu đi ra ngoài rồi Liễu Như ơi! Có hét
thì cậu ta cũng không nghe thấy đâu! Phụt...haha, cười chết tôi mất!”
Mấy người đứng hóng đang cao mood
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-diu-ngot/163993/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.