Cuối cùng thì ngày Viễn Hàn rủ cô đi chơi cũng đã đến, trước hôm chủ nhật này cậu đã phải sang nhà Mộng Vân xin phép cho cô đi chơi và hứa sẽ đảm bảo cho cô công chúa của cô chú Kiều được an toàn. Thật lòng mà nói Viễn Hàn đã sử dụng toàn bộ những từ ngữ văn vở đã học suốt 12 năm qua để thuyết phục được bố mẹ của cô
Mộng Vân đang lựa đồ cho buổi đi chơi ngày hôm nay, thời tiết hôm nay khá đẹp nhưng cũng bắt đầu có dấu hiệu của mùa đông sắp đến. Cô lựa đi lựa lại trong tủ đồ thì cuối cùng cũng lựa được một bộ, lần này cô mặc áo sơ mi kết hợp với váy yếm nhìn bản thân trong gương mà cứ cảm thấy thiếu thiếu gì đó
Ở bên dưới Viễn Hàn đang đứng chờ cô, nay cậu mặc một chiếc áo phông trắng cổ tròn cùng với áo bomber phối với quần baggy màu đen và đi thêm đôi giày thể thao màu trắng. Mái tóc hôm nay được cậu vuốt lên trông khá trưởng thành cũng như toát lên vẻ đẹp trên gương mặt cậu
“Viễn Hàn, xin lỗi đã để cậu chờ lâu”
Mộng Vân đi từ trong nhà ra ngay khi nhìn thấy cô trái tim của Viễn Hàn đã đập loạn nhịp lên. Mộng Vân mặc một chiếc áo sơ mi kết hợp với váy yếm màu be, bên dưới cô đi một đôi giày búp bê và điểm nhấn của sự khác biệt ngày hôm nay chính là mái tóc của Mộng Vân sau hàng thế kỷ không búi thì kẹp, không kẹp thì buộc lên thì hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-toi-bay-gio-da-co-em/3424611/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.