Nhất Trạch cười thầm, vinh quang vẫn luôn nằm trong tay ta. Anh ta muốn xác minh cánh tay của Ngụy Thành là bị thương thật hay giả, hắn nhìn đàn em dưới chân mình ánh mắt ra hiệu. Chúng gật đầu tuân lệnh, chờ ra về thấy Cố Ngụy Thành đi một mình một đường đàn em vội xông ra.
"Này ** em, cánh tay trông có vẻ phế tàn nhỉ."
Cố Ngụy Thành ngẩng mặt lên nhìn, nhìn những đám ngươi mặt đầy sẹo, những vết chân chim, hình xăm...anh thở dài nghĩ trong lòng:
"Mình có gây sự với ai đâu mà gặp mấy đám nhãi này."
Tiểu Mễ bận chạy đi quà mấy món đồ anh dặn, Y Y lẽo đẽo đi theo cảm thấy mệt mỏi. Nhìn đống đồ nặng trĩu trên tay cô khẽ quát:
"Tên Cố Ngụy Thành kia muốn hại chết cậu đấy à, toàn những đồ phải đi qua mấy cái siêu thị lớn nhỏ."
Tiểu Mễ cười trừ, không vì cánh tay cậu ta thì cô đã băm hắn thành trăm mảnh rồi. An Đoàn đang hốt hoảng chạy theo hai người, Y Y quay lại nhìn bộ dạng lo sợ ấy như vừa gặp chuyện gì đấy vậy.
An Đoàn thở gấp, anh cúi người xuống lấy lại bình tĩnh chỉ tay về phía sau. Tiểu Mễ khó hiểu, cậu ta chỉ tay về phía sau để làm gì. Y Y cáu lên, đá nhẹ vào chân An Đoàn một cái.
"Cậu đang muốn tôi tự tìm đáp án đấy à."
"Không...không phải, Cố Ngụy Thành đang bị..."
Tiểu Mễ nghe đến tên Ngụy Thành vội đưa đống đồ trên tay cho An Đoàn rồi chạy về phía trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-to-chinh-la-cau/2580405/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.