Tiểu Mễ ngồi thưởng thức món ăn, trong lòng đầy mãn nguyện. Ước muốn mấy tháng qua coi như đã thành. Ngụy Thành khó hiểu nhìn Tiểu Mễ đang cười tủm tỉm gì đó.
"Em có chuyện gì vui sao, không ăn cơm mà toàn cười thế."
Tiểu Mễ nghe những lời anh nói cười tít mắt lại.
"Vì cuối cũng anh cũng thuộc về em."
Cố Ngụy Thành bật cười, cô ấy vẫn còn nghĩ đến chuyện ban nãy. Dọn dẹp xong, Tiểu Mễ mở thông báo câu lạc bộ mình vừa đăng kí. Cô bất ngờ nhìn bản thông báo, bản thân vậy mà lại có thể tham gia vào võ thuật của trường. Tiểu Mễ vui mừng chạy qua phòng Ngụy Thành. Anh đang ngồi chăm chú làm một món quà, tiếng bước nhanh ngoài cửa làm cây kim thêu trên tay rơi xuống. Tiểu Mễ mở cửa ra, chạy vào trong.
"Em đậu rồi, mai anh phải thưởng kem cho em."
Cố Ngụy Thành cười ngượng, gật đầu đồng ý. Hai tay anh đang dấu món quà sau lưng, Tiểu Mễ thấy lạ đi ra đằng sau nhưng anh lại quay lại.
"Em đậu là tốt quá rồi, mai anh thưởng cho em."
Ngụy Thành lấy cớ đi nghỉ sớm mai có tiết đuổi khéo cô ra ngoài. Tiểu Mễ nghi ngờ, anh ấy đang dấu mình gì đó, cô bước ra, vẻ mặt đầy suy tư.
Sáng hôm sau, Tiểu Mễ mở cửa Ngụy Thành ra, căn phòng đã được sắp xếp gọn gàng. Cô nhìn vào đồng hồ, bất lực nói:
"Mới có 7 giờ anh ấy đã đi đâu rồi."
Tiểu Mễ thở dài bước ra khỏi nhà, đến câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-to-chinh-la-cau/2580208/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.