Chương trước
Chương sau
Sau khi giờ nghỉ trưa kết thúc thì bọn họ ai về lớp nấy vì tiết buổi chiều của Ôn Dương có hai tiết Hóá và một tiết

Toán còn có lớp học phụ đạo buổi tối nên buổi chiều Ôn Dương đang rất tập trung cùng với Hoa Kiều và Nguyệt

Tước ngồi nghe giảng.

Hiện tại là đang trong tiết Tiếng Anh, Ôn Dương ngồi tâm hồn lơ lửng thả trên mây mà nhìn cửa sổ lúc này thì thấy lớp của Hàn Diệt Phong vẫn đang học thể dục ở dưới sân.Ôn Dương đưa mắt nhìn Hàn Diệt Phong đang cùng với một anh khóa trên tập xà đơn Ôn Dương nhìn đến mê mần mà chăm chú.

Hàn Diệt Phong tập xà đơn mà mồ hôi từ trên trán bám vào những lọn tóc từ từ chảy xuống nhũng đường nét cong tuyệt mỹ của Hàn Diệt Phong tại cổ,yết hầu của Ôn Dương khẽ trượt mặt cô đỏ như quả cà chua nghĩ "Mày đang nghĩ linh tinh gì vậy Ôn Dương!!!!Tỉnh lại!!!Mê trai quá rồi!!!!"!.

Ôn Dương liên tục lắc đầu ngoay ngoảy mà vỗ vỗ má mình, Nguyệt Tước nhìn hành động của Ôn Dương lại liếc xuống sân vận động thì liền lên tiếng trêu chọc:

"Nè Dương Dương,cậu và anh Diệt Phong yêu nhau rồi sao"

Hoa Kiều cũng tò mò nhìn Ôn Dương trước hai ánh mắt phát sáng và tò mò, Ôn Dương ngượng chín mặt hai má đỏ tới tận mang tai mà quay mặt chỗ khác nhưng vẫn gật gật đầu thừa nhận, Hoa Kiều tò mò lên tiếng:

''Là anh ấy tỏ tình cậu sao hay cậu là nữ công vai chánh ở một nơi lãng mạn mà tỏ tình anh ấy "

Nguyệt Tước lên tiếng:

"Đúng đó kể cho bọn tớ nghe với"

Ôn Dương hai má đỏ ửng nghĩ "Làm gì có lãng mạn tỏ tình ở trong một khu rừng rậm thì có hơ hơ".

Lúc này thầy giáo Tiếng Anh liền lên tiếng:

"Ôn Dương em lên giải bài tập này đi,do kiến thức đầu năm nên các bạn không ai biết làm"

Ôn Dương nghe vậy cũng nhanh chóng đứng dậy nói:



"À vâng ạ"

Cả lớp lúc này quay lại nhìn Ôn Dương đang chẩm chậm tiến về phía bảng đen tay cầm viên phấn mà giải đề

Tiếng Anh,cả lớp liền xôn xao:

"Nè lớp trưởng và lớp phó không làm được cậu ta làm được sao"

"Đừng nói cậu ta viết bừa nhé"

"Toàn ngủ với thả hồn đi đâu sao làm được bài chứ"

Nguyệt Tước vó chút khó chịu lên tiếng:

"Cậu ấy dư sức đè bẹp các người"

Hoa Kiều cũng nhìn về phía Ôn Dương vừa thả hồn mây trôi vừa làm bài ở trên kia mà lên tiếng:

"Các cậu sẽ hối hận nếu có suy nghĩ như vậy về cậu ấy đấy"

Cả lớp đang khó hiểu thì Ôn Dương đã giải bài xong mà đi xuống bọn họ trầm trồ chưa kịp để bọn họ nghĩ đáp án là sai thì thầy giáo đã lên tiếng:

"Rồi các em chép bài của Ôn Dương vào nhé,bạn Ôn Dương là học sinh giỏi toàn khối của năm ngoái là một trong mười bạn học sinh giỏi của trường đáp án bạn làm đúng hết rồi các em đem về tham khảo nhé, tiết học đến đây thôi"

Cả lớp ngớ người thì lúc này Nguyệt Tước lên tiếng:

"À quên nói Ôn Dương năm ngoái là đừng đầu khối mười, học lực của cậu ấy các cậu không nên đánh giá bằng mắt thường đâu"

Cả lớp nhìn Ôn Dương vừa đi xuống tới bàn liền nằm vật ra bàn mà không thể tin được cái người lúc nào cũng ngủ trong lớp thả hồn mây trôi mà lại là học sinh đứng nhất toàn khối bọn họ chỉ cóng cùng một suy nghĩ "Học kiểu gì hay vậy".

Hoa Kiều vẫn tò mò chuyện tình của Hàn Diệt Phong và Ôn Dương lên tiếng hỏi:



"Dương Dương nói cho tớ biết là cậu tỏ tình hay anh ấy tỏ tình vậy,chừng nào cưới,đã hôn chưa,đã nắm tay chưa,đã ôm chưa,..."

Ôn Dương nghe Hoa Kiều hỏi mà choáng váng đầu óc nghĩ "Cậu hỏi chậm thôi tớ còn biết đường trả lời".

Thế là Ôn Dương trong giờ học phụ đạo phải ngồi cuối lớp cùng Nguyệt Tước và Hoa Kiều để nói về chuyện của mình và Hàn Diệt Phong nếu không hai người này thật sự không tha cho cô đâu, sau vụ lần này Hoa Kiều với

Nguyệt Tước đu luôn cặp đôi Phong Dương mà hí hửng chạy đi chụp lén hai người họ ở khắp mọi nơi.

Ôn Dương sau khi kết thúc giờ học phụ đạo cô định sẽ quay về ký túc xá tổng hợp giống với năm ngoái vừa bước ra đã nhìn thấy Hàn Diệt Phong đang chờ sẵn ở cửa lớp, Hàn Diệt Phong đi tới đưa chai nước khoáng cho cô rồi nói:

"Mệt lắm không"

Ôn Dương nhận chai nước khoáng nói:

"Không ạ, bình thường"

Hai người im lặng quay về ký túc xá Ôn Dương tay cầm chai nước nhớ tới cảnh tập xà đơn ban chiều của Hàn Diệt

Phong mà hai má đỏ ửng,Hàn Diệt Phong cười nhếch mép khẽ cúi đầu ghé sát tai Ồn Dương rồi nói:

"Sao vậy, mèo con, lén nhìn anh bây giờ lại đang có suy nghĩ xấu gì sao"

Hàn Diệt Phong phả nhẹ hơi vào tai Ôn Dương, Ôn Dương hai má đỏ bừng cả người giật thót lên tay đang cầm chai nước cũng bóp chặt khiến chai nước suýt chút vỡ tung, Ôn Dương đỏ mặt lắp bắp:

"Chuyện, chuyện, chuyện đó,đó, chuyện đó, không, không phải".

Hàn Diệt Phong nhìn con mèo nhỏ nhà mình đang sợ hãi như vừa bị phát hiện làm chuyện xấu liền cười phì, Ôn Dương càng ngượng ngùng mà nói lớn:

"Anh đừng có chọc em!!!!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.