Trong rừng ở hiện tại Ôn Dương ngồi cạnh Hàn Diệt Phong kể lại toàn bộ mọi chuyện, ánh mắt ánh lên sự buồn bã thấy rõ nhưng cô không khóc ngược lại cô lại gục mặt nhìn xuống chân mình mà mỉm cười.
Hàn Diệt Phong nghe toàn bộ những chuyện cô kể trong lòng hắn dậy sóng sự căm phẫn với Trung Gian,hắn liền nhìn cô nhẹ giọng nói :
"Đây là lý do vì sao em không muốn bọn anh nhúng tay vào"
Ôn Dương quay sang nhìn Hàn Diệt Phong rồi cười cười nói:
"Ừ,em không muốn mọi người hy sinh vô ích vào những chuyện không liên quan em sợ bản thân mình sẽ không đủ khả năng bảo vệ mọi người mà ngược lại khiến mọi người phải giống như chị Thất Sinh"'
Hàn Diệt Phong nhìn gương mặt mỉm cười của cô mà đau lòng nghĩ "Mình có thể cảm nhận rõ nổi đau trong lòng em ấy,em ấy luôn sống trong dằn vặt vì cái chết của Thất Sinh mình tin rằng hiện tại em ấy vẫn đang tự trách bản thân rất nhiều ".
Hàn Diệt Phong nhìn cô ánh mắt hắn hiện lên sự ôn nhu,một sự ôn nhu chỉ dành riêng cho cô:
"Mèo con,..."
Cô quay sang nhìn Hàn Diệt Phong theo thói quen, Hàn Diệt Phong im lặng một lúc lại lên tiếng:
"Anh có một việc muốn hỏi"
Cô nghe hắn nói thì ngơ ngác nhìn hắn rồi cũng cười tươi gật gật đầu, Hàn Diệt Phong nhìn nụ cười của cô mà cảm thấy đau lòng:
"Tại sao em luôn mỉm cười, từ trước đến giờ trên gương mặt em anh chỉ nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-cua-nhung-dua-con-mafia/3563508/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.