“Anh làm gì vậy?” Tạ Minh Tường thấy hơi buồn cười: "Chú đã đứng đó cười ngốc nghếch cả buổi rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có phải là Đường mỹ nữ đã nói với gì chú rồi không?”
"Không có gì..." Bạch Mộc lắc lắc đầu, lập tức đi thẳng đến trước bàn bày toàn đồ ăn ngon mà Tạ Minh Tường mua rồi ăn ngấu nghiến, chỉ có ăn no rồi mới có sức mà nghĩ tiếp được! Có như vậy mới có thể viết được lời bài hát trong thời gian ngắn nhất, mới có thể làm cho Đường Hân Uyển sớm ngày trở lại!
Tạ Minh Tường liếc mắt, trong lòng không khỏi cảm thấy có gì đó không đúng, có phải là thằng này bị sốc vì Đường Hân Uyển đi rồi không?
Sau khi Tạ Minh Tường và Bạch Mộc ăn cơm xong trở về ký túc xá thì nhìn thấy ba người bọn Sở Nam đang ngồi ở một góc của ký túc xá, mỗi người đang ôm một ly mỳ ăn liền, dáng vẻ đó đúng thật là thê thảm, thê thảm hết sức...
Những ngày tiếp theo, bọn họ chơi hết một lượt tất cả những trò giải trí có thể nghĩ ra được, cho đến khi “vét sạch” hết của Tạ Minh Tường mới chịu để yên...
Một hôm, sau khi mọi người ăn xong đồ ăn mua ở bên ngoài về thì quyết định ra ngoài đi dạo chơi, nhưng lại bị Sở Nam từ chối.
“Các anh có thể nào chuyển qua hoạt động nào có ý nghĩa hơn được không vậy?” Mập Sở Nam rất không hài lòng, so với các kiểu “phóng túng” mấy ngày qua của bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-xuan-co-nhau/1959154/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.